Tháng mười.
Ánh nắng ấm áp buổi chiều mênh mông chiếu xuống, bóng tán lá cây bạc hà rọi xuống mặt đất, thiếu niên lười biếng nằm ở đầu cành cây nhìn ngọn cây cao cao đến xuất thần. Một cơn gió từ đâu thổi đến vờn quanh da mặt khiến cho người ta thoải mái đến nỗi nheo nheo hai mắt, y nhàm chán quơ chân qua lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Một lúc lâu sau dưới gốc cây truyền đến một giọng nói dịu dàng, "Bảo bảo."
Vương Nhất Bác nghe tiếng hai mắt sáng rỡ hẳn lên, y chợt xoay người nhảy xuống khỏi cành cây, hai tay thon dài vững vàng câu chặt lấy cổ hắn.
"Sao lại ngồi một mình ngẩn người ở đây vậy?"
"Còn không phải vì Phồn Tinh dạo này rất bận sao."
Tiêu Chiến thuận thế vòng tay ôm chặt eo y, đôi mắt nhu hòa vừa nhìn y vừa nói, "Hết cách rồi, sinh thần phụ thân đương nhiên phải bận rộn, hết hôm nay ta sẽ hảo hảo bồi đệ."
"Đêm nay không phải Hoàng Thượng cũng tới sao?" Vương Nhất Bác thấy hắn gật đầu, cái đầu nhỏ của y lại rũ xuống, "Các huynh nhiều quy củ quá, ta sợ mình không cẩn thận mắc lỗi."
"Không sao, ta bảo vệ đệ."
"Nhiều khách như vậy..."
"Ta nói chứ trong đầu đệ nghĩ gì vậy..." Tiêu Chiến nhìn y cười cười sủng nịnh, "Yên tâm, bây giờ rất nhiều người ngoài kia đều biết đệ không có quy củ như thế nào, tất nhiên sẽ không tính toán với đệ."
"Tiêu Chiến!" Y giận dữ trừng mắt nhìn đối phương.
"Hay là... ta xin Hoàng Thượng ban xá lệnh cho đệ, chịu không? Ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-nam-phong-tu/944116/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.