"Cho nên hai người đã ở bên nhau?" Uông Trác Thành hỏi.
"Ở bên nhau rồi có vấn đề gì không?" Tiêu Chiến hỏi lại.
"Cậu cũng không sợ cậu..." Uông Trác Thành còn chưa nói xong đã bị Vu Bân đá vào chân. Uông Trác Thành khó hiểu nhìn Vu Bân.
"Sợ cái gì?" Tiêu Chiến hỏi tiếp.
"Haha, có thể sợ cái gì chứ? Chắc là cậu ấy sợ bạn nhỏ nhà cậu chê cậu già, không cần cậu nữa thôi." Vu Bân hoà giải nói.
"Sẽ không đâu, tiểu bảo bảo rất tốt." Tiêu Chiến nâng ly uống một ngụm cà phê, xem đồng hồ, "Năm giờ tiểu bảo bảo phải luyện trượt ván, tôi đi tìm em ấy đây. Bái bai."
"Thôi đi, mê sắc quên bạn." Uông Trác Thành tức giận mắng.
"Đó là điều đương nhiên." Tiêu Chiến đứng dậy chỉnh quần áo, nói xong liền đi.
"Cậu vừa rồi cản tôi làm gì? Sao không để tôi nói?" Tiêu Chiến vừa đi, Uông Trác Thành liền hỏi Vu Bân.
"Cậu bị ngốc hả, Tiêu Chiến bao lớn rồi, Vương Nhất Bác lại nhỏ như vậy, họ có thể bên nhau bao lâu? Cậu còn phá hư không khí nói người nhà Tiêu Chiến, thật là."
Uông Trác Thành nghe Vu Bân nói nhẹ gật đầu, cảm thấy cũng có lý. Nhưng mà hai người đã sai, tất nhiên, đó là chuyện của sau này.
"Chiến ca, chờ có lâu không?" Vương Nhất Bác vội vàng từ ký túc xá chạy xuống.
Tiêu Chiến bước ôm Vương Nhất Bác đang vội vã chạy tới vào lòng, "Vội như vậy làm gì? Anh cũng không có chạy."
"Sợ Chiến ca chờ lâu." Vương Nhất Bác cười nói.
Tiêu Chiến xoa tóc Vương Nhất Bác "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-khong-hoi-han/236021/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.