"Mọi người có cảm thấy Nhất Bác gần đây có gì đó không thích hợp không?" Lý Vấn Hàn hỏi người bên cạnh.
"Có cái gì không thích hợp?" Tào Thừa Diễn hỏi.
"Tôi cũng cảm thấy đúng vậy, Nhất Bác gần đây rất nỗ lực tập luyện." Kim Thánh Trụ thấy Vương Nhất Bác vẫn chưa chịu nghỉ ngơi, gọi "Nhất Bác, nghỉ một chút đi."
"Dạ, động tác này có chút không đúng, em luyện thêm một chút." Vương Nhất Bác dùng khăn lau mồ hôi trên mặt.
"Không vội, cuối tuần mới biểu diễn, còn tới mấy ngày, không cần khẩn trương như vậy." Lý Vấn Hàn cho rằng Vương Nhất Bác là lần đầu lên sân khấu sợ làm không tốt nên an ủi, "Nhất Bác nhảy rất tốt, không cần quá lo lắng."
Nghe Lý Vấn Hàn nói, Kim Thánh Trụ và Tào Thừa Diễn cũng gật đầu an ủi, "Đúng vậy, không cần áp lực đâu."
"Dạ, ca, em biết rồi. Luyện thêm một lần nữa sẽ nghỉ ngơi." Vương Nhất Bác vừa nói vừa tập trung vào âm nhạc.
Đến lần này thấy hài lòng, mới ngồi vào bên cạnh các ca ca nghỉ ngơi, "Lại đây uống chút nước đi." Lý Vấn Hàn đem nước đưa cho Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nói cảm ơn nhận lấy, vặn nắp chai uống một ngụm lớn. Đúng là thật mệt mỏi, nhưng nghĩ đến Chiến ca sẽ đến xem liền không thấy mệt nữa. Cậu muốn Chiến ca xem cậu diễn tốt nhất, ít nhất là anh thấy tốt, như thế mới xứng với Chiến ca. Sau đó sẽ hỏi Chiến ca có nguyện ý làm bạn trai của mình hay không. Nghĩ đến chuyện này, đột nhiên lại tràn đầy năng lượng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-khong-hoi-han/236020/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.