Vương Nhất Bác trở về ký túc xá, đi thẳng đến giường nằm co quắp, khiến mọi người cùng phòng một phen sợ hết hồn.
"Nhất Bác, không sao chứ?" Lý Vấn Hàn tiến tới đỡ Vương Nhất Bác.
"Ahh, đau dạ dày..." Vương Nhất Bác gắt gao ôm chặt bụng.
"Sao tự nhiên lại đau dạ dày?" Kim Thánh Trụ thấy sắc mặt Vương Nhất Bác không tốt, khuôn mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy xuống mặt, môi tái nhợt.
"Cùng bạn đi ra ngoài ăn cơm." Vương Nhất Bác nhỏ giọng lẩm bẩm, thật sự là không có sức để trả lời.
"Hay là đi bệnh viện đi, đau đến như vậy rồi." Lý Vấn Hàn rót một ly nước ấm đưa cho Vương Nhất Bác.
"Không sao, một chút là ổn, em có thuốc trong ngăn kéo." Vương Nhất Bác nhấp một ngụm nước ấm, tựa vào đầu giường tay vẫn ôm bụng.
Tào Thừa Diễn mở ngăn kéo ra, tìm được thuốc dạ dày trong một cái túi, "Đây, nhanh uống đi, nếu còn không thoải mái, chúng ta liền đến bệnh viện."
Vương Nhất Bác nhận lấy thuốc, cầm ly nước lên uống.
"Em cảm thấy sao rồi?" Lý Vấn Hàn hỏi.
"Mới vừa uống vào, sao lại có hiệu quả ngay được?" Kim Thánh Trụ nói.
"Chờ một chút đi, đoán chừng chút nữa sẽ có hiệu quả." Tào Thừa Diễn bổ sung.
"Mọi người ngủ đi, rất trễ rồi, ngày mai còn phải luyện nhảy." Vương Nhất Bác nằm xuống, "Em nằm một chút sẽ ổn."
"Nếu em không thoải mái nhất định phải nói ngay. Đau dạ dày không phải chuyện nhỏ, để dạ dày thủng thì phải làm sao." Lý Vấn Hàn không yên lòng nhắc nhở.
"Dạ, em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-khong-hoi-han/236019/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.