"Em!" Tiêu Chiến không kịp trốn liền nhận ngay một một đấm, "Đánh tôi làm gì?!"
"Anh nói xem tôi đánh anh làm gì? Anh còn không tự xem lại mình? Anh không thấy là anh đã tuyên truyền quá mức, có chút không hợp lí sao?" Vương Nhất Bác run tay chỉ vào số liệu trong tay.
"Tôi đang tuyên truyền cho Tiêu thị!"
"Ha? Mấy ngày không gặp anh liền trở nên mạnh miệng như vậy rồi?" Vương Nhất Bác vén tay áo lên, thiếu điều muốn nhào đến đánh cho Tiêu Chiến một trận.
"Ấy! Quần áo của tôi!" Hai người vẫn còn đang ở công ty, Tiêu Chiến mặc một thân âu phục chỉnh tề.
"Tiêu tổng, tôi..." Ninh Viễn Thần vừa gõ cửa, nhưng cánh cửa vốn không khóa liền bị đẩy ra.
Cửa vừa mở ra đã nhìn thấy một Vương Nhất Bác đang áp lên người Tiêu Chiến, hai người dính lại thành một đoàn.
"Rầm!" Ninh Viễn Thần gấp rút đóng cửa lại.
"Quản tốt mắt mình!" Ninh Viễn Thần nói.
Vài vị quản lí theo sau, nam có nữ có đều vô cùng sững sờ, nghe vậy liền đồng loạt gật đầu.
"Chúng tôi không thấy gì hết!"
"Xong đời..." Vương Nhất Bác buông lỏng cổ áo Tiêu Chiến ra, từ trên người hắn nhảy xuống.
Một người phát ngôn nhỏ bé của công ty đi ẩu đả với tổng giám đốc của công ty?
Xong rồi, xong rồi, xong rồi...
"Em ác thật đấy!" Tiêu Chiến cúi đầu nhìn bộ âu phục trên người đã nhăn đến nỗi không tưởng tượng được.
"Tiêu Chiến... xong rồi... bị nhìn thấy rồi..."
"Yên tâm, bọn họ không thấy gì đâu. Em chột dạ cái gì? Chúng ta cũng có làm gì đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095389/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.