Chương trước
Chương sau
"Em!" Tiêu Chiến không kịp trốn liền nhận ngay một một đấm, "Đánh tôi làm gì?!"
"Anh nói xem tôi đánh anh làm gì? Anh còn không tự xem lại mình? Anh không thấy là anh đã tuyên truyền quá mức, có chút không hợp lí sao?" Vương Nhất Bác run tay chỉ vào số liệu trong tay.
"Tôi đang tuyên truyền cho Tiêu thị!"
"Ha? Mấy ngày không gặp anh liền trở nên mạnh miệng như vậy rồi?" Vương Nhất Bác vén tay áo lên, thiếu điều muốn nhào đến đánh cho Tiêu Chiến một trận.
"Ấy! Quần áo của tôi!" Hai người vẫn còn đang ở công ty, Tiêu Chiến mặc một thân âu phục chỉnh tề.
"Tiêu tổng, tôi..." Ninh Viễn Thần vừa gõ cửa, nhưng cánh cửa vốn không khóa liền bị đẩy ra.
Cửa vừa mở ra đã nhìn thấy một Vương Nhất Bác đang áp lên người Tiêu Chiến, hai người dính lại thành một đoàn.
"Rầm!" Ninh Viễn Thần gấp rút đóng cửa lại.
"Quản tốt mắt mình!" Ninh Viễn Thần nói.
Vài vị quản lí theo sau, nam có nữ có đều vô cùng sững sờ, nghe vậy liền đồng loạt gật đầu.
"Chúng tôi không thấy gì hết!"
"Xong đời..." Vương Nhất Bác buông lỏng cổ áo Tiêu Chiến ra, từ trên người hắn nhảy xuống.
Một người phát ngôn nhỏ bé của công ty đi ẩu đả với tổng giám đốc của công ty?
Xong rồi, xong rồi, xong rồi...
"Em ác thật đấy!" Tiêu Chiến cúi đầu nhìn bộ âu phục trên người đã nhăn đến nỗi không tưởng tượng được.
"Tiêu Chiến... xong rồi... bị nhìn thấy rồi..."
"Yên tâm, bọn họ không thấy gì đâu. Em chột dạ cái gì? Chúng ta cũng có làm gì đâu." Tiêu Chiến đứng dậy sửa sang quần áo lại một chút.
"Đúng nhỉ..." Vương Nhất Bác sững sờ, cậu chột dạ cái gì chứ? Chỉ là hai thằng đàn ông đánh nhau một tí mà thôi, nghĩ tới đây, Vương Nhất Bác liền thản nhiên ngồi xuống ghế sô pha.
"Vào đi, Viễn Thần." Tiêu Chiến lên tiếng.
Cửa phòng lần nữa bị đẩy ra, Ninh Viễn Thần kín đáo nhìn một vòng.
"Xin lỗi Tiêu tổng, cửa vừa nãy không khóa kĩ."
"Không sao, nói việc chính đi."
Kẻ cầm đầu làm cho "cửa không khóa tốt" đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sô pha, hơi chột dạ đảo mắt.
Quản lí cấp cao bắt đầu báo cáo công việc, Ninh Viễn Thần đã lui ra ngoài.
Vương Nhất Bác vẫn còn ngồi trên ghế sô pha.
Mỗi một người đi vào đều sẽ ý vị liếc cậu một chút.
Vương Nhất Bác không biết vì sao họ lại nhìn cậu như vậy nhưng cậu cảm thấy cũng không có gì đặc biệt.
Dừng lại một lúc cậu mới biết là có gì đó không thỏa đáng.
Đây là báo cáo số liệu trong nội bộ Tiêu thị!
Trách không được ngay cả Ninh Viễn Thần cũng lui ra ngoài.
Vương Nhất Bác chẳng biết lúc nào đã bỏ chân xuống, ngồi đàng hoàng lại.
Cậu cảm giác như mình đang ngồi ghế đinh vậy.
Người quản lí thứ ba sau khi đã báo cáo xong liền xoay người rời đi.
"Khụ! Khụ!" Vương Nhất Bác nặng nề ho khan hai tiếng.
Nữ thần ánh sáng xin hãy chiếu rọi con!
Vương Nhất Bác nhìn về phía Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến lại nở một nụ cười.
"?!" Vương Nhất Bác thậm chí còn không cáu nổi.
Người thứ tư đang gõ cửa đi vào.
Theo thường lệ, người nọ cũng kinh ngạc nhìn cậu một chút.
Nhưng Tiêu Chiến cũng không hề ngăn cản hay nói bất kì điều gì.
Thế là cuộc đối thoại chỉ đơn thuần là báo cáo công việc.
Thẳng đến khi người cuối cùng bước vào báo cáo tài vụ Tiêu thị, da đầu Vương Nhất Bác đều tê dại hết cả lên.
Chuyện gì đây?! Một người ngoài như cậu lại ở đây?! Thật là...!
Không được khẩn trương, không được xấu hổ!
Người cuối cùng ra ngoài, Tiêu Chiến liền bận rộn cực kì.
Vương Nhất Bác mỉm cười một bên ngồi vuốt ghế sô pha.
"Tiêu tổng."
"Ừm?" Tiêu Chiến đang làm việc, theo bản năng liền trả lời.
"Ngài có cảm thấy tôi có chút thừa thãi không?"
"Không, bây giờ nhờ có em mà hiệu suất công việc đã cao hơn trước rồi." Tiêu Chiến vừa làm việc vừa phân tâm nói chuyện phiếm với Vương Nhất Bác.
"Anh như vậy làm cho người khác nhìn tôi như thế nào chứ? Tôi là người phát ngôn đó Tiêu tổng!" Vương Nhất Bác bắt đầu phát cuồng.
"Em còn để ý ba cái chuyện hợm như vậy a!"
"Im lặng cho tiểu gia!" Câu nói kế tiếp bị Vương Nhất Bác dùng tay chặn lại.
Thế là không chỉ ngành giải trí mà ngay cả ngành thương nghiệp đều biết Tiêu thị có bao nhiêu sủng ái đối với người đại diện phát ngôn tên Vương Nhất Bác.
Cứ thế mà đem một tân tinh lưu lượng bình thường nâng thành đại minh tinh tuyến một.
Mà người phát ngôn Vương Nhất Bác cũng không hề làm cho người ta thất vọng, bên trong sạch sẽ, phẩm cách tốt, lại còn nỗ lực, diễn xuất tốt mà kĩ năng thu hoạch doanh số lại càng tốt hơn, thu về một lượng lớn fan hâm mộ.
Hai năm trước thoạt nhìn như con đại bàng lớn Tiêu thị đang lôi kéo một chú chim non tên Vương Nhất Bác. Nhưng hai năm sau, chú chim non đã trở thành một đại ưng mạnh mẽ, bắt đầu mang lại cho Tiêu thị một khoản lợi nhuận không thể xem thường, cùng Tiêu thị thiết lập quan hệ đôi bên cùng lợi.
Rất nhiều người đều muốn bưng Vương Nhất Bác về làm người đại diện, cũng có rất nhiều tân tinh và những tai to mặt lớn muốn thế chỗ vị trí người đại diện phát ngôn của Tiêu thị.
Thế nhưng bất luận là đưa ra lợi ích lớn bao nhiêu cũng không thể chia tách hai người, hai người giống như bị buộc chung một cọng dây thừng, ai cũng không thể lay động.
Cho nên, nhìn thoáng qua chắc chán sẽ không phân biệt được là Tiêu thị hỏa nhãn kim tinh mấy năm trước kí được hợp đồng với Vương Nhất Bác.
Hay là đang hâm mộ Vương Nhất Bác có thể lôi kéo được một vị kim chủ như vậy để nâng đỡ.
Năm năm trôi qua, có rất nhiều những tin hắc Vương Nhất Bác trong dự liệu, rất nhiều người nào là theo dõi, chụp lén, tư sinh, tung tin đồn nhảm, tạo scandal, đủ loại thủ đoạn trên đời nhưng cho dù là tin hắc mức độ nào đi chăng nữa thì đều bị Tiêu thị sấm vang chớp giật, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà dập xuống.
Nhưng dù vậy thì mỗi một đỉnh lưu đều phải qua một giai đoạn lấy nước bẩn trải đường, Vương Nhất Bác cũng vậy, tin này vừa tung ra liền sẽ có người thêm dầu vào lửa, thừa cơ công kích sản phẩm Tiêu thị. Đây là muốn thông qua việc hắc Vương Nhất Bác mà làm ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ sản phẩm của Tiêu thị.
Chỉ là không cần biết hắc liệu có vô lí đến đâu đi chăng nữa thì fan hâm mộ của Vương Nhất Bác cũng đều làm được, ngươi thích hắc thì hắc, đại ngôn bọn ta chắc chắn vẫn sẽ mua.
Cho nên, chỉ cần là đồ vật do Vương Nhất Bác đại ngôn thì mở lên kệ chắc chắn sẽ sold out, cho dù là sản phẩm đó tung ra vào ngay thời điểm bị hắc thì cũng không làm lượng tiêu thụ bị ảnh hưởng, ngược lại còn làm fan hâm mộ tức giận mà xúc động đập tiền mua hàng nhiều hơn.
Mà lúc trước, couple thần thánh của kim chủ ba ba và Vương Nhất Bác bắt đầu được chú ý, trong năm năm này từng li từng tí được khai phá, tìm ra thân phận thật sự của Tiêu Chiến, biết được Tiêu Chiến chính là vị sếp lớn đứng phía sau Vương Nhất Bác.
Loại tin tức chấn động cỡ này thì các nàng vào ba năm trước đã sớm biết, cho nên trong năm năm vừa qua cp của hai người cũng càng ngày càng nhiệt, nhưng thân phận đặc thù của Tiêu Chiến cũng có trở ngại nhất định, các nàng ta cũng không dám "khoe" ra vòng.
Nhưng mỗi lần mua đại ngôn thì sức mua của các nàng luôn là mạnh nhất, dù sao thì tiền tiêu cũng sẽ không vào tay người khác được.
Dù cho thật sự không"khoe" ra vòng thì chỉ trong nội bộ fan thôi cũng đã có không ít đường, làm cho bảng xếp hạng nhiệt độ xao động không ít.
Nhưng chính chủ lại không hề hay biết là, mỗi lần các nàng anti-triads tức giận quyên tiền vào công trình hi vọng thì nguồn vốn tại sao lại khổng lồ như vậy? Thứ nhất là do cp cường đại. Thứ hai là do Tiêu Chiến thỉnh thoảng cũng sẽ làm phú ông, cũng sẽ quyên ra một khoản tiền cho đám con gái này có động lực kiên trì.
Trong thời gian năm năm, Tiêu Chiến không nói rõ ràng quan hệ của hắn và Vương Nhất Bác là gì.
Dù sao thì việc nên làm và không nên làm đều đã lỡ, Vương Nhất Bác thừa nhận cậu hiện tại có thể làm bất kì việc gì.
Vương Nhất Bác như vậy nhưng da mặt lại mỏng, Tiêu Chiến chỉ coi như Vương Nhất Bác ngượng ngùng không dám chọc thủng lớp tường giấy cuối cùng kia.
"Này? Vẫn chưa tới sao?" Tiêu Chiến ngồi trong xe nói chuyện điện thoại.
"Đến rồi. Tất cả lối ra từ sân bay đều bị fan hâm mộ chặn cứng. Tôi đang chạy ra đây." Phía bên kia điện thoại thanh âm của Vương Nhất Bác quả thực có chút chật vật.
"À... tôi đang đợi ở cửa E, em đi ra từ cổng nào, tôi đến đón em." Tiêu Chiến có chút không biết phải làm sao, mỗi lần nói chuyện điện thoại đều như đánh du kích.
"Cửa E?" Vương Nhất Bác ngẩng đầu, "Gì? Anh đừng đi đâu nhé! Tôi tới ngay! Chờ tôi!"
Điện thoại bị cúp, Tiêu Chiến xuống xe, hắn mặc một thân thường phục đi về phía cửa chờ Vương Nhất Bác.
Ba cô gái cách đó không xa đi tới.
"Mấy tỷ fan only quá đáng sợ!"
"Oa... quả nhiên là tranh không được, còn tưởng rằng hôm nay sẽ được ngồi xổm ngắm Nhất Bảo, quả nhiên là vẫn không bì kịp với fan only."
"Fan only chắc chắn sẽ không ngồi im chờ đệ đệ, đệ đệ rất có thể sẽ chạy mà, chúng ta tìm chỗ uống trà sữa đi, nóng quá!"
"Phía trước không phải là..." Một cô gái mở to mắt, "Mịa nó! Các tỷ muội! Phía trước là Tiêu Chiến đúng không?"
"Gì chứ, gì chứ?"
"Kia kìa!" Cô gái kích động chỉ hướng Tiêu Chiến.
"Ta thao! Kia kìa! Thật sự là anh ấy sao?!"
Ba cô gái mon men tiến lại gần.
Càng đến gần càng khẳng định người đó chắc chắn là Tiêu Chiến, kích động đến mức há hốc miệng ra!
Tiêu Chiến nhìn thoáng qua tin nhắn Vương Nhất Bác vừa gửi đến, vừa ngẩng đầu liền trông thấy cậu.
Cười cười đi qua, nhận lấy va li trong tay Vương Nhất Bác.
"Nóng không?"
"A!!!!!!" Tiếng hét của cô gái đánh gãy lời nói của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác sửng sốt một chút, nhìn về phía ba người.
Cũng nhìn thấy vỏ điện thoại của ba cô gái, là hình Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác chụp chung.
Nhìn y phục... chắc đều là BXG...
"Suỵt..." Tiêu Chiến cười làm động tác tay im lặng.
Ba cô gái vội bịt miệng, một cô bé thậm chí còn kích động khóc nấc lên.
Vương Nhất Bác đội mũ ngư dân, đeo khẩu trang.
Tiêu Chiến và cậu cùng nhau đi tới.
"Các em đều là fan hâm mộ sao?" Tiêu Chiến cười cười dò hỏi.
Ba cô gái muốn lắc đầu nói không phải, muốn nói bọn họ là fan cp nhưng không dám, cũng chỉ có thể gật đầu.
"Muốn kí tên sao?" Vương Nhất Bác mở miệng.
Ba cô gái liền điên cuồng gật đầu.
Vương Nhất Bác kí tên xong, ba cô gái đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chiến.
"Hửm? Muốn cả tôi sao?" Tiêu Chiến bật cười, "Tôi cũng không phải minh tinh."
"Muốn!" Ba cô gái đồng thanh.
"Có thể nào phiền anh một chút, kí cũng chỗ với Tiểu Vương được không?" Một cô gái đánh bạo hỏi.
Tiêu Chiến cười cười gật đầu.
"Nhanh lên, lát nữa nhiều người." Vương Nhất Bác giục một cái.
Tiêu Chiến kí xong, Vương Nhất Bác cũng xoay người đi về xe.
Tiêu Chiến lại quay đầu nhìn ba cô gái.
"Cho tôi mượn tờ giấy với cây bút đi."
Tiêu Chiến cầm giấy lên vẽ vẽ một chút, sau đó đưa cho ba cô gái, cười nói hẹn gặp lại.
Đưa mắt nhìn Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đã rời đi, ba cô gái mới mở tờ giấy ra nhìn xem Tiêu Chiến viết gì.
"A!!!"
Tiêu Chiến nghe tiếng hét phía sau mà nâng lên khóe miệng.
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến.
"Anh lại làm gì mà họ hét như vậy?"
"Không làm gì cả." Tiêu Chiến cười ngồi xuống ghế lái.
Cậu cuối cùng cũng biết Tiêu Chiến đã vẽ gì ở giữa chữ kí của hai người.
Vẽ lên một hình ❤.
Suzie
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.