"Về nhà tắm rửa trước chứ?" Tiêu Chiến lái xe, nhìn chằm chằm giao lộ trước mặt hỏi.
"Nói nhảm, nếu không thì chẳng lẽ tôi lại để một thân đầy mồ hôi bẩn thỉu đi dự tiệc tối sao?" Vương Nhất Bác mệt đến nỗi không buồn nhúc nhích.
"Không bẩn."
"..." Vương Nhất Bác nhíu mày, "Anh sao lại có thể hà tiện như vậy nhỉ?"
"Thật sự không bẩn mà." Tiêu Chiến cười cười lặp lại.
"Kệ anh." Vương Nhất Bác kéo mũ chụp xuống mặt bắt đầu nghỉ ngơi.
"Sao âu phục của tôi nhìn giống của anh vậy?" Nhìn thấy Tiêu Chiến bước ra, đập vào mắt cậu đầu tiên là bộ âu phục của hai người.
"Đều là do tôi thiết kế." Ngữ khí Tiêu Chiến còn có chút khoe khoang, "Thế nào? Đẹp không?"
"..." Nhìn bộ âu phục đắt đỏ trên người cả hai lại cho ra cảm giác đồ đôi, mí mắt Vương Nhất Bác giật giật một chút, "Xấu chết đi được."
"... Ồ..." Tiêu Chiến thất vọng đáp.
"Đừng có giả bộ đáng thương, đi nhanh đi." Vương Nhất Bác đeo đồng hồ, thúc giục Tiêu Chiến.
Buổi tiệc tối nay là một buổi lễ long trọng bốn năm mới có một lần của Tiêu thị, Tiêu Chiến hiển nhiên phải có mặt, mà Vương Nhất Bác là bảo vật được sủng ái hiển nhiên cũng không thể thiếu.
Lúc hai người cùng nhau bước xuống xe ở cửa yến hội, đại đa số tất cả mọi người ở đây đều đã quen với việc này nên không còn kinh ngạc.
Ai ai cũng biết tổng giám đốc Tiêu thị cùng người phát ngôn có quan hệ vô cùng tốt.
Tiệc rượu diễn ra được một nửa vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095390/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.