Cả đêm Vương Nhất Bác không ngủ được.
Làm sao cậu biết được câu truyện tên là {Liêu Trai Chí Dị}vậy mà trong đó lại toàn là yêu ma quỷ quái đâu chứ. Nằm ở trên giường nhắm mắt lại, hầu như đều là hình ảnh hồ ly hút tinh khí người, cộng với tiếng ngáy của bà dì làm cậu sợ phát run.
Cậu mặc quần áo rồi chạy ra khỏi nhà, trong thôn lúc này rất yên tĩnh, chỉ có tiếng con trùng kêu to, lũ chó lúc này cũng đã ngủ say.
Ở phía Tây có động tĩnh, Vương Nhất Bác nhỏ giọng chạy đến, nhìn thấy chú Khải đang đứng ở cửa nhìn lên mặt trăng, hắn nhìn thấy Vương Nhất Bác liền có chút ngẩng người, rồi vẫy tay kêu cậu đến, "Sao nhóc chưa ngủ đấy?"
"Anh cây nhỏ kể chuyện ma cho cháu nghe, cháu sợ..."
"Hahaha..." Chú Khải cười xoa đầu của cậu, vỗ vỗ bậc thang bên cạnh hắn, Vương Nhất Bác đặt mông ngồi xuống, tóm lấy con chó bông ở trong tay chơi đùa.
Cậu nhớ đến chuyện ban ngày, nhưng vẫn không nói ra, chú Khải ho khan vài tiếng, gây ra một vài tiếng động, chỉnh lại quần áo của mình.
"Chú sợ lạnh sao ạ?" Vương Nhất Bác hỏi hắn.
"Chú bị cảm, hai ngày nữa là tốt rồi." Chú Khải nhéo nhéo gương mặt của cậu, tay hắn cũng rất lạnh.
"Lúc đó Chú Khải đợi Hạ Thiên ca ca của cháu, đợi quá lâu cho nên bị cảm lạnh."
Ánh trăng chiếu sáng mặt hai người, con mắt chú Khải lóe sáng.
"Lúc đó hai chúng ta ở phương Bắc, bên đó so với ở bên này nghèo hơn rất nhiều, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-anh-cay-nho/234007/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.