Chỉ có khi chạy theo tiếng gọi của tình yêu mới miệt mài không thấy mỏi mệt. Lăng Thanh hắn cũng như thế, chẳng qua cơ thể đang không được bình ổn như một người khỏe mạnh nên có phần hơi cực khỗ hơn một chút.
Nhưng tới lúc kịp đuổi theo cô gái của mình rồi thì dù mồ hôi có ướt đẫm trán hắn cũng cười tươi như hoa.
Cơ mà vẫn không quên lèm bèm vài câu:
"Em làm gì mà đi nhanh vậy, làm anh đuổi theo mệt bở cả hơi tai à."
"Tôi có mượn anh đi theo hả?"
Cằn nhằn chi rồi bị phũ phàng không chút thương tiếc. Giờ hắn có xị mặt ngồi thừ lừ ra đó thì cô cũng chẳng quan tâm tới, vì đã bận nấu ăn mất rồi.
"Em không thể xưng hô dễ nghe với anh hơn một chút được sao? Dù gì em cũng biết anh yêu em rồi..."
"Anh yêu tôi, chứ tôi đâu có yêu anh. Lăng thiếu đòi hỏi hơi quá đáng rồi nhỉ?"
Mộc Ly Tâm vừa rửa thịt, vừa dửng dưng đáp trả, khiến ai kia đơ mặt ra vì bị phũ tập hai. Nhưng lần này hắn không chịu thua nữa, mà nhanh chóng đáp trả:
"Em không yêu anh, vậy em chạy tới đây chăm sóc anh ngay trong đêm thế này làm gì? Rõ ràng em đang lo lắng cho anh, tại sao cứ dối lòng?"
Lúc này Lăng Thanh đã trở nên vô cùng nghiêm túc, mà Mộc Ly Tâm cũng bị dao động. Sự tập trung ban đầu không còn đặt vào công việc mình đang làm.
Trong khi đó người đàn ông ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971505/chuong-56.html