Biệt thự Mộc gia lúc 1 giờ sáng, quang cảnh đã sớm chìm vào tĩnh lặng khi màn sương long lanh trong đêm đã buông phủ khắp cõi hồng trần.
Lúc này, Mộc Ly Tâm mới mò về nhà sau nửa đêm đầu ở bên cạnh người đàn ông ấy.
"Con đi đâu giờ này mới về?"
Mặc dù đã thông đồng với dì giúp việc để cô lén đi, lén về, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt của người đàn ông quyền lực trong nhà. Vừa đặt chân vào tới phòng khách, thì giọng nói uy nghiêm từ chủ gia đình đã vang lên, khiến cô nàng khựng người đứng lại. Kiêng dè quay sang đối mặt với ba mình.
"Dạ... Ba, sao giờ này ba chưa ngủ nữa? Hình như muộn lắm rồi thì phải?"
"Con cũng biết muộn, sao đi tới nhà cậu ta tận giờ này mới chịu về?"
"Ba biết con đi đâu rồi hả?"
"Con qua đây ngồi cạnh ba."
Đối với con gái, Mộc Thái chưa từng nổi giận hay nghiêm khắc. Kể cả sự việc hiện tại, dù không hài lòng với việc cô làm nhưng ông vẫn nhã nhặn, ôn hòa, và đợi tới khi Mộc Ly Tâm đã ngồi bên cạnh, ông mới nói:
"Ba biết, biết cả chuyện con yêu cậu ta. Ba cũng không muốn cấm cản, nhưng con phải suy nghĩ cho kĩ càng. Đừng để vì một phút yếu lòng nhất thời mà sau này ân hận."
Lắng nghe những gì ba mình khuyên giải, Mộc Ly Tâm cảm thấy ấm áp vô cùng. Chí ít cô vẫn được tôn trọng, được chọn lựa con đường mình muốn. Hạnh phúc đó đâu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971504/chuong-57.html