《Trại giam số 2》
"307 có người nhà tới thăm."
Lăng Thanh đang nằm co ro trên giường do cơn sốt hoành hành từ đêm qua, khi hắn nghe Cảnh sát tới thông báo mới gượng người ngồi dậy, khàn giọng hỏi:
"Là ai tới vậy?"
"Người phụ nữ đi cùng một đứa bé trai. Có gặp hay không?"
Một người phụ nữ, một đứa bé trai ư? Lẽ nào là người hắn luôn mòn mỏi đợi chờ suốt mấy năm qua?
"Gặp."
Nhanh chóng trả lời, hắn lập tức bước ra ngoài để đi cùng Cán bộ canh gác đến phòng thăm nuôi.
Suốt mấy năm qua, hắn chưa từng hồi hộp như lúc này. Tâm trạng cứ căng thẳng tới mức nhịp tim đập nhanh. Tới khi đứng trước mặt người phụ nữ ấy, hắn lại chôn chân tại chỗ tận mấy giây mới có thể lê bước tới chiếc bàn gặp người thân.
"Mẹ ơi, người đó là ba của con hả mẹ?"
Lúc này, Mộc Thiên Phong là người cất lên câu hỏi đầu tiên, và nhanh chóng nhận được ánh mắt trìu mến của Mộc Ly Tâm cùng một nụ cười đi đôi cái gật đầu nhẹ nhàng.
Sau đó, cô nhìn sang người đàn ông vẫn đang ngỡ ngàng ngồi đối diện. Cô cũng dành cho hắn nụ cười ôn nhu, rồi cầm điện thoại bàn lên để được trò chuyện cùng đối phương. Còn hắn thì mãi vài giây sau mới cầm máy, hắn cũng cười, nhưng lại đi kèm với đôi mắt đỏ au vì dòng cảm xúc phức tạp khó tả.
"Anh khỏe không?"
Mộc Ly Tâm không thể giấu đi giọng nói nghẹn ngào khi hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971409/chuong-110.html