Nửa đêm, Lăng Thanh lái xe trở về Lăng gia. Hắn xông thẳng vào phòng riêng để tìm gặp Lăng Kiến Dụ, nhưng kì lạ thay trong căn phòng ấy hoàn toàn không có ai.
Ngẫm nghĩ một hồi, hắn lại chạy sang căn phòng riêng thứ hai, nơi luôn bị bao bọc bởi khoảng không gian tối tăm suốt một năm vừa qua. Quả nhiên, Lăng Kiến Dụ đang ở tại nơi đây, trước cánh cửa sổ, lẳng lặng ngồi nhìn tuyết rơi.
"Đêm khuya thế này còn chạy về đây, chắc là có chuyện quan trọng."
Tuy không quay mặt lại, nhưng Lăng Kiến Dụ nghe thấy tiếng bước chân thôi cũng biết là ai đang bước vào. Vì căn phòng này, ngoài hắn, thì đâu ai dám bước vào khi chưa có sự cho phép.
Hắn bước đến sofa ngồi xuống, giương ánh mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông ấy, rồi trầm giọng lên tiếng:
"Tôi muốn biết Lăng Thư Mai đang ở đâu?"
Một câu hỏi trầm thấp nhưng độ lạnh phát ra từ cổ họng người đàn ông giúp Lăng Kiến Dụ biết ngay đã xảy ra chuyện lớn. Vậy mà ông ta lại đang nhếch mép cười nhạt.
"Nó ở đâu, làm sao ba biết được. Lăng gia này đã sớm thuộc quyền sở hữu của con rồi, chắc nó biết thân biết phận nên tìm nơi khác lập nghiệp, tự lo cho bản thân."
Hắn cong môi cười khinh bỉ, càng không tin những gì ba mình vừa nói.
"Lăng Thư Mai dù gì cũng là con gái của ông, lẽ nào lại không biết tung tích? Một năm qua, tôi cho ông vinh hoa mà ông muốn, chắc cô ta cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971350/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.