"Ba..."
Tiếng "ba" thân thương khẽ run run, vừa mừng, lại vừa lo chợt vụt ra khỏi cổ họng của Mộc Ly Tâm, khi cô thấy ba mình đã tìm tới tận nơi này.
Không biết cô đang nghĩ điều gì mà đã đứng ra trước mặt Lăng Thanh, như thể muốn được che chắn cho hắn.
Lúc đó, Mộc Thái chỉ bước tới gần ba người bọn họ. Sâu trong đôi mắt của ông, cô biết đã đong đầy lo lắng và tức giận.
"Tiểu Phong đâu?"
Chỉ câu hỏi trầm thấp, nhưng lại áp bức tinh thần người nghe một cách dữ dội, khiến bầu không khí mỗi lúc càng thêm căng thẳng.
"Tôi hỏi các người, cháu ngoại của tôi đâu?"
"Dạ thằng bé ngủ rồi ba! Đang...đang ngủ ở trên phòng."
Mộc Thái tức giận lên tiếng lần hai, Mộc Ly Tâm chột dạ vội vàng diện cớ trả lời ngay, với giọng điệu ngập ngừng.
Chứng kiến dáng vẻ hiện tại của cô con gái, Mộc Thái làm sao không hiểu rõ cô đang nói thật hay nói dối. Vậy mà ông vẫn giả vờ gật đầu tin tưởng, rồi nghiêm nghị hỏi:
"Phòng ngủ đó ở đâu? Ba muốn lên nhìn thằng bé một chút."
Một lần nữa Mộc Ly Tâm bị dồn vào thế khó xử. Cô biết, nếu để Mộc Thái hay tin tiểu Phong mất tích, ông sẽ đổ hết tội lỗi lên đầu Lăng Thanh.
Nhưng liệu có giấu được hay không, khi ông ấy đang làm mọi chuyện dần căng thẳng hơn.
Đối mặt với câu hỏi đó, cô chỉ biết ngập ngừng, do dự:
"Dạ...ở...ở..."
"Tiểu Phong bị bắt cóc rồi."
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971351/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.