Trả lời nam thanh niên xong anh ta không nói gì nữa mà tập trung lái xe, tôi nằm im cầu nguyện cho anh em nhà kia không tìm ra tôi. Có lẽ do quá hoảng sợ cộng với việc tôi đang rất đói người tôi cứ lả dần. Trước khi bất tỉnh tôi cảm nhận được nam thanh niên này dừng xe cởi trói cho tôi sau đó tôi nghe anh ta hỏi tôi điện thoại để gọi về báo với gia đình nhưng tôi không tài nào mở miệng ra được. Tôi nghe anh ta gọi mẹ anh ta trợ giúp sau đó thì tôi hoàn toàn không biết gì nữa. Trong cơn mê tôi mơ thấy mẹ tôi bị các anh công an mặc đồng phục màu xanh áp giải lên xe cảnh sát, tôi nhìn theo bóng lưng mẹ đang dùng nạng bước từng bước khó khăn tôi gào khóc thật lớn: 
“Các chú hãy để tôi gánh tội thay mẹ, mẹ tôi đang đau yếu như thế ở trong tù làm sao mẹ tôi chịu được?” 
Lúc tôi chạy theo níu mẹ lại thì bị hai anh em trai vợ sau của ba tôi bắt giữ lại. Tên xăm trổ cười nham nhở nói: 
“Em không được đi đâu hết, em phải ở lại để phục vụ các anh.” 
Tôi vừa vùng vẫy để thoát khỏi anh em nhà kia vừa gào lớn: 
“Các người cút đi, tôi không muốn các người chạm vào tôi.” 
“Cô tỉnh lại đi.” 
“Các người cút đi.” 
“Cô gì ơi, tỉnh lại đi.” 
Nghe giọng của người đàn ông lạ tôi mở mắt ra thì thấy nam thanh niên chạy xe hơi cứu tôi đang ngồi bên cạnh giữ chặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090432/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.