Buổi tối ăn cơm xong tôi xin mẹ đi chơi với Ngọc Trân nhưng thực chất là đi gặp mặt vị giám đốc đang tuyển vợ kia. Lúc tôi qua nhà để đi cùng anh Trung thấy tôi mặc quần jean áo sơ mi trắng như đồng phục mặc đi làm Ngọc Trân thở dài:
“Cậu ăn mặc kín như bưng thế này thì làm sao lọt vào mắt xanh của giám đốc được. Phải ăn mặc sexy lên một chút.”
Nói rồi cậu sờ vào vòng một của tôi nói:
“Cậu phải lựa chiếc váy xẻ sâu một chút để khoe được bộ loa mà bất kỳ ai nhìn vào cũng thấy nóng trong người, với cả làm sao để khoe được cặp giò mà đến hoa hậu cũng phải ao ước này nè.”
Anh Trung nghe vậy gạt phăng đi:
“Cô đừng có nhiều chuyện, đi gặp mặt chứ có phải đi trình diễn thời trang đâu mà mặc xexy.”
“Tư duy của anh như ông già hèn gì mãi chị Hương vẫn chưa chịu cưới.”
“Em dám đụng chạm đến nỗi đau của anh phải không?”
“Em nói sai à?”
Thấy anh Trung và Ngọc Trân nói chuyện càng ngày càng căng thẳng tôi lên tiếng:
“Tớ mặc vậy được rồi, không sao đâu.”
“Vậy thì vào đây tớ trang điểm cho cậu đã rồi đi, phải làm sao để giám đốc chết ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy cậu mới được.”
Tôi bất đắc dĩ theo Ngọc Trân vào phòng của cậu để cậu trang điểm, lúc tới quán cafe thấy ánh mắt của mọi người có mặt tại quán đều tập trung vào tôi anh Trung nói:
“Đi cùng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090430/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.