Vừa lên tới phòng anh liền đưa cho tôi hai trong số rất nhiều túi đồ vừa mua nói:
“Cô có năm phút để tắm.”
“Dạ vâng.”
Nói rồi tôi nhận lấy hai túi đồ từ tay anh đi nhanh vào phòng tắm. Sự thực tôi không dám câu giờ nhưng vừa tắm vừa gội mà anh cho tôi chỉ năm phút thì anh đánh giá quá cao tốc độ của tôi rồi. Tôi thầm chửi, “đường nào tôi cũng phải phục vụ anh, chậm một chút anh sợ người khác ăn mất phần hay sao mà phải gấp như vậy?”
Vừa bôi sữa tắm lên người tôi đã nghe tiếng gõ cửa phòng tắm kèm giọng điệu khó nghe:
“Cô ch.ết trong đấy rồi à?”
“Dạ không có em đang tắm, cũng sắp xong rồi.”
Tôi nhanh chóng xả nước cho hết bọt xà bông rồi lấy khăn của khách sạn lau khô người và tóc. Lúc tôi chuẩn bị mặc đồ vào lại nghe tiếng gõ cửa dồn dập kèm giọng nói như sấm rền của Hải Nam vang lên bên ngoài:
“Cô đang thử tính kiên nhẫn của tôi phải không?”
“Dạ em ra ngay ạ!”
Tôi tưởng tượng tới nét mặt giận giữ của Hải Nam đang đứng cách tôi chỉ một cánh cửa phòng tắm, nếu tôi chậm trễ một giây thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Đường nào khi làm chuyện đó cũng phải cởi thôi thì khỏi mặc đỡ mất thời gian, khỏi chuốc phiền muộn vào người. Vì vậy không để mất thêm giây nào tôi xách theo hai túi đồ rồi trần như nhộng đẩy cửa đi ra ngoài.
Vì anh đang đứng ngay cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.