Tôi cố nuốt xuống để đáp lại anh nhưng mãi vẫn không nuốt trôi được, nước mắt nước mũi chảy ra tèm nhem. Chưa bao giờ tôi ăn cháo mà bị mắc nghẹn như lúc này. Hải Nam đưa cho tôi ly nước nói:
“Phần cháo này em ăn có đủ không để anh nói cô Hương nấu thêm mang lên đây cho em ăn?”
“Con đừng có hiểu lầm vợ của con như vậy. Ba ăn còn dư con bé tiếc ăn giúp ba đó.”
Bị bắt tại trận ăn cháo của ba chồng, mặc dù được ba chồng nói đỡ lời nhưng tôi chắc chắn một điều anh không bao giờ bỏ qua cho tôi chuyện này. Nuốt xong miếng cháo xuống cũng không dám chối tội mà đáp lại anh:
“Dạ thôi em ăn no rồi anh không cần nói cô Hương nấu thêm đâu ạ.”
Anh vẫn tỏ vẻ là người chồng rất mực cưng chiều vợ, bên cạnh ánh mắt anh nhìn tôi như chứa đựng cả bầu trời yêu thương trong đó là vẻ mặt của anh nén giận đến mức đỏ bừng. Anh vẫn cố nhẹ nhàng nói với tôi giọng đầy quan tâm:
“Em ăn no rồi thì bưng đồ xuống bếp cho cô Hương rửa rồi về phòng chúng ta nghỉ ngơi trước đi, anh ngồi nói chuyện với ba một lát rồi lát anh về phòng sau.”
“Dạ vâng.”
Tôi tưởng tượng nếu tôi còn trong tầm mắt của Hải Nam sẽ khiến anh không kìm nén được cơn tức giận của mình mà ra tay với tôi ngay trước mặt ba chồng cũng nên. Tôi nhanh chóng mang tô xuống dưới tầng một, đang ngơ ngác nhìn xem phòng bếp ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090422/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.