Tưởng Chính Tuyền ngày sợ đêm lo, cơm nước không màng. Cô đặc biệt lên mạngtìm hiểu về thời kì an toàn, tới tới lui lui xem đến mấy ngàn mấy vạnlần, cảm thấy có lẽ mình vẫn đang ở kì an toàn. Lại lén lút đi mua đủloại que thử thai, nghe nói chỉ cần mang thai, vài ngày là có thể xétnghiệm được. Đo cái này thử cái kia, chẳng khác gì lấy mình ra làm chuột bạch. Tuy rằng mỗi lần đều cho kết quả như nhau là không có, nhưng cômỗi ngày vẫn không khỏi lo lắng đề phòng, tựa như chim sợ cành cong vậy.
Cô cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Sau một thời gian Tưởng Chính Tuyền ngày đêm cầu nguyện, vị khách hàngtháng ghé thăm một lần kia rốt cục cũng đến. Lần đầu tiên cô cảm thấy vô cùng nhiệt liệt hoan nghênh nó như thế. Những ngày sầu thảm triền miênvây quanh cô cuối cùng cũng qua đi, cô có cảm giác vui sướng muốn rơilệ.
Chuyện không thể mở miệng nói cho ai rốt cục thì cũng đã xong. Tưởng ChínhTuyền tin tưởng, cô sẽ mau chóng quên được nó. Cô tin đây chỉ là một cơn ác mộng thoáng qua mà thôi.
Sau đó không lâu, tin tức tốt từ bệnh viện được truyền tới. Vị bác sĩchuyên gia sau một đột kiểm tra kĩ càng đã báo cho người nhà họ Tưởngđang chờ đợi biết, Tưởng Chính Nam có thể xuất viện, nhưng mỗi ngày phải đến bệnh viện tập bài tập vật lý trị liệu để hồi phục như trước kia.
Người nhà họ Tưởng từ trên xuống dưới đều mừng rỡ vô cùng. Đầu tiên là khốimáu đông trong đầu Tưởng Chính Nam đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-lac-ve-noi-anh/142324/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.