Cứ như vậy không cam lòng không muốn Mộng Ngọc theo Đại Ngưu ngốc hồ hồ bước trên con đường đầu quân, bọn họ đuổi theo xe ngựa tiểu thư phía trước, những người đó đến thôn trấn mua cho bọn họ một con ngựa.
Đêm đó dừng chân 13 người chỉ dùng 4 gian phòng, bốn nam nhân một gian, tiểu thư một gian, còn điều động hai người trực đêm, Đại Ngưu nghĩ những người này lộ phí khẩn trương, chính hắn muốn cùng Mộng Ngọc một chỗ, thời điểm ở trọ hắn đề nghị cùng Mộng Ngọc trụ một gian, phí phòng tự mình trả. Nhưng thống lĩnh ngăn cản, nói trụ cùng nhau có thể chiếu cố nhau, nhưng thật ra Mộng Ngọc cảm thấy mọi việc không phải như vậy.
Vào phòng, Đại Ngưu nói ra ngoài múc nước cho y rồi trở lại ngay, cùng phòng với bọn họ là tiểu binh cũng lập tức nói ra ngoài múc nước, đi theo phía sau Đại Ngưu. Vì chính minh suy đoán của mình, Mộng Ngọc giả ý hướng cửa đi, quả nhiên y mới đến cửa liền bị tên binh sĩ trên giường đứng lên theo. Mộng Ngọc dừng lại, quay đầu trừng mắt liếc tiểu binh một cái, người nọ cúi mặt, Mộng Ngọc có thể xác định những người đó phân phòng như vậy vì sợ bọn họ chạy, cho hai tên lĩnh mệnh này canh trừng bọn họ.
Chờ Đại Ngưu trở về, hai người nhìn chăm chú, Mộng Ngọc ngay cả nói chuyện riêng với Đại Ngưu cũng không có cơ hội. Buổi tối nằm trên giường, Đại Ngưu để y nằm bên trái đem cùng hai kẻ kia ngăn cách bằng chính mình.
Mộng Ngọc tùy tiện đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tho-nhan/111370/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.