Mộng Ngọc đánh vào người hắn đối với Đại Ngưu như là nhu nhu mềm nhẹ, hắn biết Mộng Ngọc là lo lắng cho hắn, trong lòng đều hạnh phúc, mỗi lần đánh hắn còn hắc hắc ngây ngô cười.
Một đôi tiểu tình nhân đang tình chàng ý thiếp, thời điểm này âm thanh thật lớn vang lên.
“Khụ…… cái kia, xin hỏi đại hiệp xưng hô thế nào?”
Người nọ hỏi vài tiếng, Đại Ngưu cũng chưa phản ứng trả lời lại. Nhưng thật ra Mộng Ngọc thật không vui ngẩng đầu trừng mắt nhìn người đang nói chuyện, thật sự là chán ghét, không thấy được người khác đang ôn tồn sao? Hơn nữa sớm nhìn được bọn họ bị vây quanh cũng không hỗ trợ, dù thế nào, nhìn thấy thô nhân đánh hơn 10 người cả thái độ đều trở nên khúm núm, vừa thấy chỉ biết không có hảo tâm mắt.
“Vừa rồi không có nghe hắn nói sao? Hắn gọi là Lý Đại Ngưu, Đại Ngưu chúng ta đi thôi. Trời mau tối, chúng ta phải tìm nơi để ngủ trọ lại.”
“Ân.”
Đại Ngưu mang đòn gánh muốn đi, đột nhiên thống lĩnh thân thủ kéo một đầu đòn gánh lại.
“Chờ đã, xin hỏi anh hùng là người của nước ta?”
Đại Ngưu ngốc hồ hồ gật gật đầu.
“Ngài có từng nghĩ đến vì nước ra sức.”
Đại Ngưu lại gật gật đầu.
“Kia ngài có từng nghe Phi Hổ Tướng quân.”
Lần này Đại Ngưu gật gật đầu càng ra sức. Mà lúc này thống lĩnh ánh mắt đã bắt đầu sáng lên. “Như vậy chẳng biết có mời được anh hùng vào đại doanh nhất tự của Phi Hổ quân?”
“Tốt.”
Đại Ngưu kêu một tiếng kích động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tho-nhan/111369/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.