Chương trước
Chương sau
“Giỏi thật!”
“Tôi thấy bác sĩ của bệnh viện cũng không giỏi như anh bạn này!”
“Đúng vậy, chỉ một ống truyền dịch luồn vào họng bà Vương là tình trạng đã được giảm bớt rồi”.
Liễu Y Y chớp mắt: “Anh là bác sĩ sao?”
“Nếu cần bằng bác sĩ thì tôi không có!”
“Khụ khụ, cảm ơn anh, thực sự vô cùng cảm ơn anh!”
Chỉ cần hiệu quả thì Liễu Y Y cũng không quan tâm có phải bác sĩ hay không.
Xe cứu hộ khoảng mười phút sau đến. Một bác sĩ xuống xe đi tới, thấy trong miệng bà Vương có ống truyền dịch thì kinh ngạc: “Đây là tiểu phẫu luồn khí quản sao?”
“Bác sĩ, có vấn đề gì sao?”, Liễu Y Y cũng không hiểu gì, liền lo lắng hỏi.
Bác sĩ hoàn hồn, quan sát tình trạng của bà Vương thì nói: “Không sao cả, không sao cả, tôi chỉ thấy quá thần kỳ”..
“Tuy tiểu phẫu luồn khí quản không phải phẫu thuật phức tạp gì nhưng cho dù là giáo sư của bệnh viện chúng tôi e là cũng không thể dùng một bộ ống truyền dịch để làm được!”
“Bà lão này quả là có phúc, gặp được một bác sĩ ngoại khoa có tay nghề cao siêu! Nếu không có ống truyền dịch này thì e là lành ít dữ nhiều!”
“A….”
Liễu Y Y kinh ngạc a lên một tiếng, bác sĩ ngoại khoa có tay nghề cao siêu sao, anh chàng kia không phải nói rằng anh ta không có bằng bác sĩ sao?
“Không biết là bác sĩ nào đã cấp cứu vậy?”. Bác sĩ kia hỏi tiếp, thầm nghĩ xem có thể làm quen không.
“Là anh bạn kia, giỏi lắm! Ấy, đâu mất rồi?”
Có người muốn tìm anh chàng ban nãy, nhưng lại phát hiện người đó đã biến mất.
“Hình như đi rồi. Bà lão vẫn chưa qua cơn nguy kịch, đưa lên xe cấp cứu cái đã!”
Bác sĩ hơi tiếc nuối, vốn định làm quen với bác sĩ ngoại khoa giỏi giang này xem có thể mời đến bệnh viện mình không.
Bác sĩ có tay nghề cao siêu như vậy mà đến bệnh viện thì danh tiếng của bệnh viện chắc chắn sẽ tăng vọt.
Tiếc là người ta đã đi rồi.
Xe cứu hộ nhanh chóng đưa bà Vương đi tới bệnh viện cấp cứu.
Chợ thức ăn dần yên tĩnh lại. Liễu Y Y vừa quay về sạp cá của mình thì phát hiện Tôn Hàn đã ở đó chẳng biết từ lúc nào, hơn nữa còn ngồi chỗ sạp cô.
“Anh, anh…”
“Vừa nãy tôi không muốn phiền phức nên đã ra đây trốn”, Tôn Hàn nói thẳng.
Tiểu phẫu luồn khí quản tuy rất đơn giản nhưng chỉ dựa vào một ống truyền dịch đã làm được, cả Hoa Hạ này e là không quá ba người có thể làm được việc này.
Để bác sĩ đó nhìn thấy anh thì chắc chắn sẽ gặp phải phiền toái không cần thiết.
“Thế sao, vừa nãy nguy hiểm thật đấy!”
Đến bây giờ Liễu Y Y vẫn cảm thấy sợ hãi.
Đúng là một cô gái lương thiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.