“Giỏi thật!” 
“Tôi thấy bác sĩ của bệnh viện cũng không giỏi như anh bạn này!” 
“Đúng vậy, chỉ một ống truyền dịch luồn vào họng bà Vương là tình trạng đã được giảm bớt rồi”. 
Liễu Y Y chớp mắt: “Anh là bác sĩ sao?” 
“Nếu cần bằng bác sĩ thì tôi không có!” 
“Khụ khụ, cảm ơn anh, thực sự vô cùng cảm ơn anh!” 
Chỉ cần hiệu quả thì Liễu Y Y cũng không quan tâm có phải bác sĩ hay không. 
Xe cứu hộ khoảng mười phút sau đến. Một bác sĩ xuống xe đi tới, thấy trong miệng bà Vương có ống truyền dịch thì kinh ngạc: “Đây là tiểu phẫu luồn khí quản sao?” 
“Bác sĩ, có vấn đề gì sao?”, Liễu Y Y cũng không hiểu gì, liền lo lắng hỏi. 
Bác sĩ hoàn hồn, quan sát tình trạng của bà Vương thì nói: “Không sao cả, không sao cả, tôi chỉ thấy quá thần kỳ”.. 
“Tuy tiểu phẫu luồn khí quản không phải phẫu thuật phức tạp gì nhưng cho dù là giáo sư của bệnh viện chúng tôi e là cũng không thể dùng một bộ ống truyền dịch để làm được!” 
“Bà lão này quả là có phúc, gặp được một bác sĩ ngoại khoa có tay nghề cao siêu! Nếu không có ống truyền dịch này thì e là lành ít dữ nhiều!” 
“A….” 
Liễu Y Y kinh ngạc a lên một tiếng, bác sĩ ngoại khoa có tay nghề cao siêu sao, anh chàng kia không phải nói rằng anh ta không có bằng bác sĩ sao? 
“Không biết là bác sĩ nào đã cấp cứu vậy?”. Bác sĩ kia hỏi tiếp, thầm nghĩ xem có thể làm quen không. 
“Là anh bạn kia, giỏi lắm! Ấy, đâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-thai-co-hac-long/244425/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.