Khi Hà Hải Đông mở điện thoại lên thì đã là chuyện của hai tuần sau đó, anh không chút chần chừ mà phóng đến tin nhắn của đội vệ sĩ ở nhà đọc trước. Hà Hải Đông đã rất dằn lòng nhưng anh thật sự không chịu nổi nữa. Anh rất nhớ cô...
Không ngờ tin nhắn mà anh nhận được là, thiếu phu nhân tuyệt thực và cắt tay tự tử, bọn họ không thể nhốt cô được nữa, hàng ngày đều có bác sĩ đến khám bệnh, bảo là cô suy nhược toàn diện, còn mất máu rất nhiều, cần phải theo dõi sát sao...
Chỉ cần đọc đến đây thôi là Hà Hải Đông đã không chịu nổi nữa mà thu dọn đồ đạc, chạy về nhà.
Hà phu nhân và Hà lão gia không được cảnh báo trước, tự dưng trông thấy Hà Hải Đông xồng xộc xông vào nhà, vô cùng hiên ngang lẫn khí thế, tựa như hai tuần nay chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Hai người quả quyết chạy theo anh. Nhỡ hai đứa nó lại gây sự thì biết làm sao chứ?
Vân Ninh nằm trên giường bệnh ủ rũ, cô đang phải tự chiến đấu với bản thân, không cho mình được khóc, không cho mình được suy kiệt. Cho dù đau lòng đến mấy cũng không khóc. Đứa bé này hiện tại mới là người quan trọng nhất với cô. Cô cần phải bảo vệ nó.
Cô suy nghĩ đến mất hồn, còn chưa kịp nhận ra, Hà Hải Đông từ lúc nào đã đi tới phía sau mình.
"Dương Vân Ninh...".
Cô nghe tiếng, xoay người, chống cẳng tay yếu ớt ngồi dậy. Cảm giác hệt như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567492/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.