Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiểu Bạch đang nghĩ đẹp thì đột nhiên nhớ tới chính sự.
Anh nói: “Anh cũng không ngốc, nhất định phải theo đuổi cô ấy nhưng mà theo đuổi thế nào đây?”
Tiểu Bạch hỏi xong cảm thấy hình như mình tìm lầm người, Lôi Niễu Niễu mới bao nhiêu tuổi? Hỏi cô ấy chẳng khác gì bọn trẻ con trường mầm non…
Hỏi Tạp Nhã và tiểu Vi vậy, nhưng mà người đâu?
Tiểu Bạch sốt ruột: “Người khác đâu? Bọn họ đi đâu hết rồi? Sao tiểu Vi chỉ nói một câu đã không thấy bóng dáng đâu hết rồi? Chị Tạp Nhã đâu? Chị An Kỳ đâu? Chị Hoa Đào đâu, Hạ Tiểu Hi đâu?”
Lúc này Lôi Đình đáp lại một câu: “Tôi vừa muốn nói chuyện mới phát hiện… căn bản cậu chẳng nhớ tôi, vậy tôi đi đây….”
Tiểu Bạch gõ một icon khóc lóc.
Tiểu Bạch nói: “Không phải hỏi theo trình tự sao? Còn chưa hỏi đến chị mà.”
Lôi Đình nói: “Tôi không nói dối cậu đâu, lúc trước Đình ca theo đuổi chị dâu đều là tôi giúp đỡ đấy.”
Hai mắt tiểu Bạch sáng lên: “Lúc đấy chị giúp thế nào?”
Lôi Đình nói: “Để cho Đình ca nhà tôi cùng chị dâu đi xem phim, đi bơi, đi ăn kem.”
“Đơn giản vậy sao?” tiểu Bạch có phần không tin tưởng lắm.
Lôi Đình nói: “Hẹn hò không phải chỉ như vậy, hiện tại trời lạnh, cậu có thể đổi đi bơi thành ngâm suối nước nóng, ăn kem có thể đổi thành ăn lẩu.”
“Ôi trời… ngâm suối nước nóng.” Chỉ cần nghĩ lỗ mũi tiểu Bạch đã muốn chảy ra rồi, anh khen một tiếng: “Chị Đình à, chị thật lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264527/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.