Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh lại nhìn xuống điều thứ hai của Bảo điển tình yêu: “Phải chu đáo, quan tâm đối phương nhiều hơn, mỗi một giờ đồng hồ phải nhắn tin ân cần hỏi han.”
Sao cơ? Còn phải làm vậy sao? Tiểu Bạch cảm thấy quá đáng sợ, một giờ nhắn tin hỏi một lần? Với tính cách của Lạc Y sẽ không đánh chết anh sao?
Anh tự động xem nhẹ điều này nhưng mà bên cạnh có một ghi chú quan trọng: “Một chuyện vô cùng quan trọng mới mọi người nhớ rõ trong lòng, có rất nhiều bạn xem nhẹ điều này cho nên con đường theo đuổi con gái đến đây chấm dứt.”
Tiểu Bạch hít sâu một hơi! Một giờ thì một giờ đi! Anh bất chấp rồi!
Tính bây giờ đi, hiện tại là 7h45, anh nhắn một tin cho Lạc Y.
“Đi đường cẩn thận đừng để lạc đường.”
Lạc Y đang lái xe, nhìn tin tức sáng, cô không để ý, chờ đến đèn đỏ cô dừng xe mở điện thoại.
Cô nhìn nội dung tin nhắn: “Đi đường cẩn thận đừng để lạc đường.”
Người gửi: tiểu Bạch.
Lạc Y tức giận, không nhắc tới thì còn đỡ, cô còn có thể quên đi, đêm qua tên này mang cô đi luôn một vòng.
Lạc Y hầm hừ nhắn lại: “Tôi không bị mù đường.”
Tiểu Bạch: “...” Anh cũng không bị mù đường… anh không hiểu tại sao Lạc Y lại tức giận.
Tiểu Bạch đang phiền muộn thì trợ lý của anh đã tới ngoài cửa.
Trợ lý lái xe xuất phát, tiểu Bạch thu dọn xong, hai người mở cửa, dì bảo mẫu chạy tới giặt quần áo, thay vỏ chăn, dọn phòng.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264528/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.