Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bảy ngày, Kỷ lão gia tử dẫn Lôi Tuấn đi ăn mọi thân thích. Lão gia tử vui vẻ, cảm giác tự hào đó… khoe khoang khắp nơi: “Nhìn cháu ngoại tôi đi! Nhân tài số một! Người thông minh cùng tận ——”
Lôi Tuấn nhắn tin cho Lôi Đình: “Em à, cũng may em không tới… mẹ nó, mỗi ngày đều nhét đồ bắt anh ăn, mỗi ngày đều nôn ah…”
Ăn xong bảy ngày, Lôi Tuấn che dạ dày, nói với Kỹ lão gia tử: “Ông ngoại, mẹ cháu mất tích nhiều năm như vậy, ông không đi tìm mẹ sao?”
Kỹ lão gia tử nói: “Sao không đi tìm? Mỗi ngày đều tìm đó!”
Lôi Tuấn suy nghĩ, gọi cho Diệp Đình: “Anh, mẹ em mất tích nhiều năm như vậy, em nghi ngờ bị lão súc sinh Paul khống chế. Paul bây giờ không phải Paul trước kia nữa. Ông ta bị chúng ta trừng trị đã xong đời, nhưng trong nước còn có rất nhiều người không biết chuyện này. Em nghĩ… Chúng ta nên cho đài truyền hình đưa tin trắng trợn, cứ vậy… Những tiểu lâu la bán mạng cho lão quỷ Paul kia tất nhiên không muốn bán mạng cho ông ta nữa! Một khi bọn chúng phản, nói không chừng mẹ em sẽ có cơ hội chạy trốn, bà biết tin tức chúng ta nhận người thân, nhất định sẽ tìm đến chúng ta.”
“Ừ.” Diệp Đình nói: “Chúng ta lấy công làm thủ, nói không chừng có thể đánh thắng bất ngờ! Tôi lập tức đi an bài.”
Diệp Đình liền liên lạc đội trưởng chiến đội quốc tế. Diệp Đình cung cấp manh mối cho bọn họ, đội trưởng nhận được, lập tức dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264200/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.