Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Paul —— “
Irene hoảng sợ kêu to... đến tay bà ta cũng bắt đầu run rẩy, Paul “Phụt” một búng máu, liếc mắt, bước chân “Bịch bịch bịch“...
“Không thể để cho ông ta chết được!” Irene dử tợn rống to!
Bà ta xông lên, tát “Bốp bốp bốp” vào trên mặt Paul, nhưng... rõ ràng, Paul đã tắt thở!
Irene tức giận đến nỗi nổi điên lên, quay người lại, trừng mắt nhìn thư ký vừa mới tới báo cáo!
Người đàn ông có bề ngoài lịch sự này là Đạt Tư, đã ở bên cạnh bà ta năm năm! Vẫn luôn trung thành với bọn họ! Hôm nay lại cắn ngược lại bọn họ như chó điên?
“Cậu là cái đồ đê tiện! Có phải cậu ăn phải thuốc điên hay không!” Irene giận dữ, giơ tay lên đánh “Bốp bốp bốp” khiến cho Đạt Tư phải nổ đom đóm mắt...
Irene gầm lên: “Không phải tôi đã nói là, không được báo cáo chuyện gì ở trước mặt lão quỷ này rồi sao? Cậu coi lời của bà đây là cái rắm hả!”
Irene nhấc chân, đạp một cước vào bắp chân của Đạt Tư.
Đạt Tư té lăn trên đất, anh ta đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng không hừ đến nửa tiếng...
Irene gọi người: “Băm nát cái kẻ súc sinh này rồi ném cho chó ăn đi!”
“Dạ! Phu nhân!” Có người tiến vào, lôi Đạt Tư Lạp đi ra ngoài. Irene âm thầm nảy sinh ác độc: “Nhất định phải phong tỏa tin tức này! Nhất định không được để cho bất kỳ ai biết lão quỷ Paul đã chết!”
Bà ta không nói, sẽ không có người biết!
Nhưng còn chưa đến mười phút, đã có người vội vội vàng vàng chạy vào báo cáo: “Phu nhân —— không xong rồi! Đạt Tư đột nhiên mất tích! Anh ta đã truyền ra với bên ngoài tin tưc nóng hổi... anh ta nói... tiên sinh Paul đã... đã chết, còn đăng tải rất nhiều video phu nhân ngược đãi tiên sinh Paul, còn có rất nhiều ảnh...”
“Video?” Irene cảm thấy rét run lên, như có một thùng nước lạnh dội vào đầu bà ta!
Người tới báo cáo lập tức lấy điện thoại di động ra, mở video Đạt Tư đã tung ra...
Irene nhìn chằm chằm vào màn hình, trên màn hình đang chiếu cảnh... bà ta đang cầm một con dao, uy hiếp Paul... Lúc đó, bà ta đang ép Paul ký tên...
Đoạn tiếp theo của video, Paul nghe thấy “ tập đoàn MJ “ bị tấn công mạnh mẽ, giận đến mức trợn trắng mắt, giẫm chân vào video...
Irene lập tức hiểu ra!”Đạt Tư... có vấn đề!”
“Reng reng reng ——” chuông điện thoại di động của Irene đột nhiên vang lên, là Diệp Đình ——
Bà ta run rẩy tay, quỷ thần xui khiến nhấn nút trả lời, liền nghe Diệp Đình nói ở trong điện thoại: “Mời ký nhận phần quà lớn, chúc mừng, không cần cám ơn.”
Irene tức giận đến nỗi phát điên lên: “Diệp Đình! Mày là cái đồ súc sinh vong ân phụ nghĩa—— sớm biết có hôm nay, hai mươi năm trước, bà đã để cho cái thứ con hoang như mày bị chết chìm ở hồ rồi! Đáng lẽ bà không nên cứu mày ra!”
Diệp Đình cười lạnh nói: “Không phải người ném tôi vào hồ chính là bà sao? Bà đừng giả bộ làm thánh nhân nữa! Bà làm hại tôi còn ít sao? Lý do bà cứu tôi lên, là vì bà không muốn để tôi chết một cách nhanh chóng, bà muốn từ từ hành hạ tôi!”
“Tít —— “
Diệp Đình cúp điện thoại.
Irene nghiến răng trèo trẹo! Đôi mắt trở nên đỏ ngầu!”Diệp Đình —— cái thứ con hoang này! A ——” Irene đập điện thoại di động, giận đến nỗi nổi điên lên: “Con hoang —— Đạt Tư được Diệp Đình sắp xếp vào! Năm năm à! Năm năm ——” trù tính kế hoạch bao nhiêu lâu? Nhằm cho bà ta một kích trí mạng vào thời khắc mấu chốt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.