Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiệc sinh nhật tổ chức vô cùng náo liệt, chấn động toàn bộ giới Lôi gia có giao thiệp.
“Aiya, lão Lôi! Ông thật không dễ nha, rốt cuộc một nhà đoàn viên, con cháu lượn quanh vui mừng dưới gối, chúc mừng chúc mừng…”
“Lão Lôi, chúc mừng chúc mừng —— Thật không nghĩ tới Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều có con! Đúng là làm người ta vui vẻ!”
Lôi lão gia tử cực kỳ vui vẻ, lập tức nâng ly đáp ơn: “Cảm ơn, cảm ơn.”
“Lão Lôi —— con Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều là nhân tài số một nha —— Lão Lôi, ông thật có phúc!”
“Đúng vậy đúng vậy, cảm ơn, cảm ơn các vị!”
Trong góc, Lăng Trí chúc mừng Phương Di: “Thấy người một nhà bà hòa hòa thuận thuận, tôi cũng vui thay mọi người.”
Phương Di cười nói với ông: “A Trí à… Bây giờ ông cũng dần tốt, bệnh tình của Tiểu Tiêu cũng khôi phục không ít. Ông cũng phải suy tính cho nửa đời sau của mình. Chúng ta già rồi, vẫn phải có một người bầu bạn.”
Lăng Trí nghiêm túc gật đầu: “Lời của bà, tôi ghi nhớ.” Lăng Trí quay đầu nói với Lăng Tiêu: “Chúng ta đi mời rượu ông Lôi của con.”
Lăng Tiêu cầm hai ly rượu, nói: “Được.”
Phương Di nhìn dáng vẻ trầm ổn của Lăng Tiêu, tựa như hoàn toàn không sao, vô cùng vui vẻ yên tâm. Bà thân mật kéo cánh tay Lăng Tiêu, đi cùng bọn họ.
Lăng Trí nắm tay Tiểu Tony, dẫn Diệp Khanh đến bên cạnh Lôi lão gia tử. Vì tình hình của Diệp Khanh không ổn định lắm, nên không cho bà ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264199/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.