Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì Lôi Thiếu Triệt qua đời từ khi còn rất trẻ, vì vậy, dáng vẻ của em trai trong đầu Lôi Thiếu Tu, vãn là dáng vẻ của tuổi hai hai.
Lôi Tuấn cũng khoảng hơn hai mươi tuổi, và khuôn mặt của hai người dường như được đúc từ cùng một khuôn.
Chỉ có cái làn da của Lôi Tuấn... là làn da màu lúa mạch... không quá giống với em trai ông... thằng bé này đen quá...
Người Lôi gia bọn họ không đen như thế này. Có thể là hai đứa trẻ theo nước da của mẹ?
Lăng Vi lại lấy ảnh của Lôi Đình ra. Lôi Thiếu Tu nhìn vào, “Ai nha, mi mắt của đứa nhỏ này cũng giống em trai chú.”
Ông thầm nghĩ trong đầu: Bé gái này thì trắng... vậy… sao Lôi Tuấn lại đen đến vậy? Nếu cùng một mẹ sinh ra, màu da cũng không khác nhau nhiều chứ nhỉ?
Ông chỉ thầm nghĩ trong lòng, cũng không có khoa học căn cứ, nên ông không nói hẳn ra thành lời.
Lôi Thiếu Tu cẩn thận nhìn hai bức ảnh, rồi ông nói: “Cháu có thể gọi hai đứa bé này đến đây, để chúng ta làm quen với nhau được hay không?”
“ Vâng...” Diệp Đình suy nghĩ, quyết định gọi điện thoại cho Lôi Tuấn và Lôi Đình. Chuyện này có liên quan đến thân thế của bọn họ, hai người bọn họ vẫn luôn muốn biết cha mẹ mình là ai. Lôi Tuấn vẫn luôn điều tra, nhưng không tìm được đầu mối gì.
Diệp Đình gọi điện thoại cho Lôi Tuấn, bảo bọn họ nhanh chóng tới đế đô một chuyến.
Nhưng anh không nói là chuyện gì ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264182/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.