Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Không đúng, không đúng, em nói sai rồi, “ Lăng Vi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt của Diệp Đình, nghiêm túc nói: “Ý của em là, anh xem ai lớn lên giống chú?”
Bởi vì, bức ảnh hồi còn trẻ của chú, khiến trong lúc nhất thời cô không thể xác định rõ là ai giống với ai.
Diệp Đình nhìn chằm chằm vào bức ảnh, giống như đang xác nhận.
Sau đó, anh ngước mắt lên, nhìn về phía Lăng Vi nói: “Tiểu Đình và tiểu Tuấn.”
“ Đúng vậy! Chồng, anh cũng nghĩ giống vậy à?” Lăng Vi vui vẻ nắm lấy tay anh, Diệp Đình nói, “Vừa nãy, lúc anh mới nhìn thấy bức ảnh này cũng đã có cảm giác này, xem ra em cũng nghĩ như vậy.”
Diệp Đình lại nhìn về phía Tần Sinh, Tần Sinh cũng gật đầu.
Tần Sinh nói: “Anh cũng cảm thấy giống, đặc biệt là tiểu Tuấn, nếu so với chú hồi còn trẻ trong bức ảnh này, thì… thật sự như từ cùng một khuôn mẫu khắc ra vậy.”
“Đúng vậy!” Lăng Vi hưng phấn nói: “Hơn nữa, tiểu Đình và tiểu Tuấn cũng họ Lôi! Nói không chừng, đây đây là cái tên do chú để lại!”
Đôi mắt của Lăng Vi sáng lên, cô nắm quả đấm nhỏ, giống như đang khẳng định suy đoán của mình, cô mang nụ cười nhìn rõ tiên cơ trên mặt, nhướn mày nhìn về phía Diệp Đình, như muốn nói: “Em đoán đúng rồi phải không? Trước đây em đã nói rồi... Nói không chừng anh và tiểu Tuấn cùng tiểu Đình là họ hàng với nhau! Nhìn xem, nhìn xem... em đã nói gì này? Em đã đoán đúng rồi đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264181/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.