Lục Tri Phi cẩn thận cất giữ phiến lá nọ, khi phiến lá tiếp xúc với da thịt, cậu phảng phất còn có thể cảm nhận được nhiệt độ mà nó truyền đến, đó là một cảm giác vô cùng an tâm ấm áp. 
Cùng lúc đó, Cửu Ca cuối cùng cũng tìm được bộ phận về Thải Vi trong dòng trí nhớ phức tạp của mình, kích động gọi Lục Tri Phi và Thương Tứ qua trò chuyện. 
“Thải Vi mà các người nói là đồ đệ của Lão đạo sỹ.” Cửu Ca nói: “Lại nói tiếp, vào quãng thời gian trăm năm náo nhiệt nhất của Đô nghiễm chi dã, Thải Vi là người xuất hiện đầu tiên, Lão đạo sỹ là người cuối cùng. Hai thầy trò này một đầu một đuôi, chỉ là trình tự tuổi tác có hơi sai lệch.” 
Lão đạo sỹ? Sư phụ của Thải Vi? Lục Tri Phi nghi hoặc. 
Cửu Ca chợt nhớ tới Lục Tri Phi cũng không biết chuyện của Lão đạo sỹ, vì vậy liền giải thích thêm một câu: “Lão đạo sỹ đến từ Côn Lôn sơn, Tứ gia hẳn là nhận thức.” 
Thương Tứ nghe xong lời miêu tả này, trong đầu nhanh chóng hiện ra một bóng người, “Là đạo trưởng Minh Trần Tử của Xuất Dương quan trên Côn Lôn sơn.” Thấy Lục Tri Phi nhìn qua, hắn lại bỏ vào một câu, “Minh Trần Tử là sư tổ của Ngô Nhai.” 
Ngô Nhai? Lục Tri Phi có hơi bất ngờ, nhưng liên tưởng đến Ngọc quan và huyệt động ở hậu diện Côn Lôn sơn, hết thảy liên hệ hình như đều bắt đầu hợp lý. Thải Vi thụ sư Côn Lôn, vậy nên cuối cùng mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945190/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.