Ai ai ai, ký ức cơ hồ không thể kéo ra.
Nhưng rất nhanh Cửu Ca đã đem vấn đề khiến mình đau đầu vứt sang nơi khác, nói: “Có thể đợi đến khi tìm được Kiến mộc sẽ biết, trí nhớ của ta không tốt, vậy nên đã đem rất nhiều ký ức đều gửi lại trên vết khắc chỗ Kiến mộc. Chỉ cần đến nơi đó, tất cả đều rõ ràng.”
Thế nhưng Liễu sinh chỉ chốc lát cũng không chờ được nữa, hắn có dự cảm người đia nhất định là Thải Vi, là sư phụ!
Loại tâm tình này càng lúc càng cường liệt, hắn chỉ muốn thời khắc này đã có thể nhìn thấy được Kiến mộc, lần nữa tương ngộ cùng sư phụ. Đã qua nhiều năm như vậy, hắn cũng đã quên bộ dạng của sư phụ là thế nào rồi, hắn chỉ nhớ thời điểm sư phụ tử vong tóc mai đã lấm tấm bạc, đây cũng vì bị hắn chọc cho buồn bực tức giận mà thành.
Cho đến tận lúc này, Liễu sinh vẫn chưa thể thuyết phục mình tin theo đạo của Thải Vi, hắn biết trên thế giới này đại đạo chính thống nhất hẳn là phải như Thải Vi vậy, công chính, bình thản, không cách nào bị thay thế, được đa số nhân loại thừa hành.
Thế nhưng hắn vô pháp thuyết phục chính mình đi trên con đường đó, bởi vì tâm tình bất định, hận ý nan bình. Hắn đợi không được thiên đạo đến vì mình tuyên dương chính nghĩa, hắn không tin được cách nói thiện ác đáo đầu chung hữu báo, vì vậy hắn quyết định phải tự mình động thủ.
Thế nhưng sư phụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945188/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.