Bầu không khí làm việc ở chỗ mới quá khác so với những gì cậu tưởng tượng, cho nên Khương Lam đến tận bây giờ vẫn còn ngây ngốc.
May mắn cậu chưa kịp ngốc bao lâu đã vào giờ làm, ba người "bận rộn" nhanh chóng tranh thủ vài phút cuối cùng trước chín giờ mà thu dọn tất cả mọi thứ gọn gàng, đặt thẻ chức vị lên bàn, ngồi nghiêm chỉnh, bấy giờ mới có chút bộ dáng tinh anh.
Khương Lam thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Tiết Mông chủ động giới thiệu các thành viên trong phòng cho cậu.
Ông chú uống trà xem báo tên là Chu Tuất, mọi người đều gọi là chú Chu. Chú Chu đã hơn năm mươi tuổi, dáng người cao gầy, cười lên trông rất hiền từ, lúc không cười thì có vẻ tiên phong đạo cốt, nghe nói là sau khi từ chức ở trung ương mới đến đây dưỡng lão chờ về hưu. Ngày thường không có gì làm chú ấy chính là người giúp cả phòng thu dọn vệ sinh, bàn làm việc của Khương Lam cũng do chú sắp xếp.
Nữ sinh trẻ tuổi tên là Tiêu Hiểu Du, rất xinh đẹp, trang điểm cũng thời thượng. Vài năm trước cô mới thi đậu vào đây, chủ yếu phụ trách cửa sổ tiếp dân. Vì nhà cách tổ dân phố rất gần, mấy năm nay cũng không có ý định phấn đấu cao cả gì, vẫn luôn ở lại làm việc.
Còn một thanh niên nữa không tới tên là Trương Thiên Hành, vì trong nhà có việc, xin nghỉ một tháng, giữa tháng 5 mới quay trở lại.
Còn Tiết Mông chính là ma mới toanh, hắn còn nhìn Khương Lam nháy nháy mắt cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-chung-ta-khong-duoc-doc-than/214320/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.