Lần này ra ngoài có hơi lâu, Tiểu Hắc sợ bác Diêu ngủ trưa dậy tìm không thấy mình, vội vã biến về nguyên hình bay đi. Khương Lam cầm em trai nhỏ từ trong túi bỏ ra ngoài, chuẩn bị đặt cơm ăn trưa. Cậu đang lúc ôm Toan Nghê cùng lướt app Mỹ Đoàn[1] gọi món, lại thấy Tiểu Hắc hoảng hốt bay về, miệng la to:
"Bác Diêu ngất xỉu mất rồi!"
Khương Lam nghe vậy vội vàng đứng dậy chạy đến nhà bác Diêu ở đối diện. Trường hợp khẩn cấp, cậu đành dùng pháp thuật mở cửa, lúc bước vào nhà liền thấy bác Diêu nằm úp sấp trên sàn gần ngạch cửa.
Thử hơi thở, vẫn còn hô hấp. Cậu không dám di chuyển người lung tung, trực tiếp bấm gọi 120. Tiểu Hắc đã qua cơn hoảng loạn, bấy giờ mới có ý thức biến thành hình người, cùng cậu ngồi cạnh trông chừng bác Diêu.
Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi, nhân viên y tế làm cấp cứu xong, nâng bác Diêu lên cáng, vội vàng chạy về phía bệnh viện.
Bác Diêu không có con cái, Tiểu Hắc lại không mấy quen biết xã hội loài người, toàn bộ các thủ tục cấp cứu, nhập viện, đóng viện phí thuốc men.. đều do Khương Lam trợ giúp. Tiểu Hắc ủ rũ ngồi canh bên cạnh giường bệnh bác Diêu chờ kết quả.
May mắn họ phát hiện kịp thời, bác Diêu không gặp nguy hiểm về tính mạng, chỉ là khi nghe bác sỹ nói chi tiết tình hình bệnh của ông, hai người đều có chút buồn nản.
Bệnh ung thư của bác Diêu đã đến giai đoạn cuối, Tiểu Hắc trước kia cũng là tình cờ thấy bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-chung-ta-khong-duoc-doc-than/214319/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.