” Lam Thiên thiếu gia, cậu có thể giúp tôi đem ly nước trái cây này đưa cho Lam Vũ thiếu gia được không? A Ngọc nhờ tôi chút việc, cậu xem, tôi không thể đưa đi được.”
” Được, tôi lập tức giúp chị đưa đi.” Tôi tiếp nhận cái ly trong tay Hạnh Tử.
Bởi vì ba không thích tôi, cho nên người hầu trong nhà cũng không coi trọng tôi. Thường xuyên hùa với nhau sai bảo tôi làm một ít việc vặt trong nhà. Bị bọn họ sai bảo nhiều cũng thành thói quen, dần dần tôi cũng chẳng quan tâm. Chính mình cũng chỉ là một người vô dụng mà thôi, không bị đuổi đi mà còn có cơm ăn, còn có thể đến trường là đã tốt lắm rồi.
” Lam Vũ, nước trái cây của em.” Đem ly nước đặt ở trên bàn, tôi đánh giá gian phòng mà ba đã vì Lam Vũ mà đặc biệt chuẩn bị. Thật sự rất đẹp, nền tường màu xanh lam, vừa sang trọng lại hoạt bát, tôi còn có thể nhìn ra được nội thất đều rất đắt giá, được sắp xếp tinh tế không hề có một chút tục khí. Ở giữa phòng đặt một chiếc giường đôi thật to, dưới đất cũng trải một tấm thảm lông màu xanh lam thực êm. Phòng này so với phòng của tôi quả thực là cách biệt một trời một vực, tôi nhất thời xem đến ngây người, quên mất ở nơi này còn có một ác ma tồn tại.
” Thật sự áy náy quá, thế nhưng lại làm phiền anh hai như anh đưa tới cho tôi.” Thanh âm Lam Vũ trầm thấp ở bên tai tôi vang lên, tôi bị dọa, theo phản xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-qua-kho-khan/1494010/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.