Edit & beta: Thiên Mạn
Phong Liệt lấy ra Long Liên Kiếm hướng vào mặt đất bổ một chút, quả nhiên rất cứng rắn. Phượng Loan thử phóng xuất linh lực, phía dưới hình như là cảm ứng được cái gì, lập tức rung động lên, chấn động làm tro bụi rớt xuống biến tất cả mọi người thành tượng đất. Ngay sau đó, mặt đất vỡ ra, mọi người cảm giác được một trận không trọng, rơi xuống, mặt đất lại khôi phục nguyên trạng.
Trước mắt một mảnh tối đen, còn không biết rõ ràng sao lại thế này, một luồng ánh sáng nhu hòa chiếu sáng cả tầng hầm ngầm, một con Cửu Đầu Phượng xuất hiện ở trước mắt, ưu thương nói: “Hài tử của ta, ngươi rốt cục đến đây, thật có lỗi, ta không có biện pháp bảo hộ ngươi trưởng thành. Tuy rằng không biết ngươi là huyết mạch đời thứ mấy của ta, nhưng ta thật cao hứng, huyết mạch của ta được kéo dài. Năm đó vì phong ấn ngũ đại yêu thú tà ác, ta và chủ nhân cùng đi Tử Vong Chi Hải, chủ nhân ngã xuống cũng là vận mệnh của ta, ta chỉ có thể tẫn lực lượng của ta đưa ngươi tiễn bước. Hi vọng có một ngày ngươi còn có thể trở về nơi đây, khi ngươi đạt tới thực lực nhất định, liền có thể tới lấy lễ vật ta để lại cho ngươi.”
Nói xong những lời này, Cửu Đầu Phượng liền dần dần tiêu thất, trong luồng ánh sáng nhu hòa xuất hiện một viên tinh thạch màu lửa đỏ. Lúc này Phượng Loan sớm lệ rơi đầy mặt, nó cảm nhận được sự bi thương của Cửu Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-sung-the/1918631/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.