Nam Cung Hào sửng sốt, hơi suy nghĩ: “Vậy xem ra là người phụ nữ kia chủ động trêu chọc anh Kiệt của chúng ta, còn không cho anh Kiệt ăn, cho nên anh Kiệt mới như vậy. Haizz, đàn ông mở giới, đúng là đáng sợ."
Lúc này thuộc hạ đưa một chồng tài liệu tới, Trần Kiệt nhận lấy lật xem một lát, sau đó thuận tay đưa cho Nam Cung Hào.
Nam Cung Hào nhìn một lát, kinh ngạc nói: "Em trai Lâm Khiết Vy mắc bệnh tim bẩm sinh, đang cứu chữa ở phòng chăm sóc đặc biệt? Cần gấp một tỷ không trăm năm mươi triệu!"
Trần Kiệt vô cùng buồn bực: "Anh giật mình như thế làm gì, chẳng lẽ anh không biết những tình hình này của cô ta sao?"
Nam Cung Hào dùng lực lắc đầu: "Anh nói với tôi những chuyện này lúc nào?"
Trần Kiệt nhức đầu: "Ồ... Vậy có khả năng tôi quên nói. Em trai cô ta là ma ốm, lần trước cô ta lấy bảy trăm triệu từ chỗ anh Kiệt, không phải là nộp tiền thuốc cho em trai cô ta sao? Anh không biết à?"
"Biết cái mịa gì, anh không nói một chữ nào mà! Anh Kiệt biết những chuyện này không?"
Trần Kiệt trợn trắng mắt: “Được rồi, nói những chuyện này với anh Kiệt làm gì, đều là chuyện lông gà vỏ tỏi không đáng nhắc tới.”
Thư ký tiến vào cung kính báo với Nam Cung Hào, nên đền tham dự cuộc họp cấp cao rồi, vẻ mặt Nam Cung Hào lập tức tái mét, trước khi đi ra cửa, quay đầu nói với Trần Kiệt một câu.
"Tôi cảm thấy chuyện liên quan tới Lâm Khiết Vy, tốt nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790004/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.