Thứ sáu, Diệp Vãn Từ đứng ở cổng lớn biệt thự ấn cái chuông cửa thùng rỗng kêu to kia, vẫn như cũ không có gì xảy ra.
Vì thế cô lại gọi điện thoại, kết quả mới vừa vang lên hai tiếng đã bị cắt đứt.
Không đến ba giây sau, cửa trước mặt đã mở ra.
Dưới lầu giống như lần trước vô cùng an tĩnh, chờ một lát không thấy anh ta xuống dưới, vì thế cô tự mình lên trên ban công lớn của lầu ba.
Phó Cảnh Triều đúng là đang ở chỗ này.
Anh ta nằm nghiêng trên trường kỷ, đeo bịt mắt, có lẽ đang nghỉ ngơi.
Trời hôm nay nhiều mây cực, gió thổi, còn mang theo cả hương vị báo hiệu sắp tới sẽ có mưa.
Cửa sổ mở ra, bức màn bị thổi khẽ vang lên tí tách.
Gió trêu chọc cuốn bức màn lên rồi lại buông xuống, người đàn ông dáng người thon dài bên cạnh ban công cứ như vậy ở nơi chợt sáng chợt tối này mà ngủ đến say, như là không để ý tới hồng trần sớm chiều sơn yêu.
Hôm nay anh ta đổi sang một bộ áo ngủ đỏ sậm, cùng một hệ màu với bức màn. Đường cong cơ bắp tràn ngập mỹ cảm, như ngọc trơn nhẵn, quyến rũ một đường lộ ra tới cẳng chân. Mắt cá chân hết sức rõ ràng, lại như núi tuyết cao chót vót mọc lên.
Nghe được bước chân cô, người đàn ông hơi giơ tay, kéo bịt mắt xuống.
Yêu tinh trên núi đang say giấc bỗng tỉnh dậy, ngay khoảnh khắc nâng mắt đã đủ để mê hoặc nhân gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-nhan-cach-khac-cua-anh/2910061/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.