Từ trong xe, một người phụ nữ mặc váy dài kiểu Trung cổ sang trọng bước ra.. Bà đưa tay vào túi lấy ra chiếc điện thoại rồi kê sát vào tai:
- Tiểu Minh đấy à? Là bác đây.
Giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nhanh chóng hỏi lại:
- Bác về nước rồi ạ? Cháu nhớ bác quá đấy!
Khoé môi bà nở nụ cười duyên dáng rồi bảo:
- Bác vừa về hôm qua nhưng quên báo cho cháu biết. Bác đang đứng trước Vador, Tiểu Phong có ở đây không? Bác muốn nói chuyện với nó một chút.
Với trí thông minh của mình. Tiểu Minh thừa biết rằng chắc chắn nội dung cuộc hội thoại là nói về Lạc Phàm. Anh cười xoà rồi nhanh như chớp đáp lại:
- Xui thật. Diệp Phong và cháu đang bàn bạc một số việc với đối tác bên ngoài. Bác có muốn vào Vador tham quan chút không? Nếu được cháu sẽ gọi cho nhân viên tiếp đãi..
Người phụ nữ kia có chút thất vọng, tươi cười nói:
- Thật tiếc quá nhỉ? Nếu đã vậy thì bác cũng muốn xem ở Vador như thế nào.
Nhanh ngay sau đó, Tiểu Minh đưa máy phản hồi:
- Bác có thể vào trong rồi. Cháu đã gọi điện cho nhân viên thông qua. Một ngày tốt lành.. Cháu còn có việc, tạm biệt bác..
- Được rồi. Tạm biệt cháu..
Dứt lời, cả hai đồng loạt tắt máy. Ánh mắt sắc bén của bà như đang muốn chĩa mũi nhọn vào bên trong. Bước đi tao nhã, bà từ từ đi vào..
...
- Chào cô, tôi là người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939371/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.