Bữa cơm tối hôm đó bà Dung vẫn vui vẻ cười nói như bình thường. Bỏ qua chuyện gặp Nhã Chi và bà xui ở siêu thị. Đợi hai cha con ăn xong bà liền bắt sang chuyện mai mối cho con gái.
– Ăn xong rồi thì hai cha con ra phòng khách đợi tôi một chút. Tôi có chuyện muốn báo với ông và cả con Chi luôn đây.
Thấy bà Dung có vẻ trịnh trọng, ông Đạt tằng giọng một cái rồi lên tiếng.
– Hôm nay lại có chuyện thần thần bí bí gì nữa à? Chuyện có quan trọng lắm không? Nếu không thì để khi khác hẳn nói, tôi còn vài việc quan trọng cần phải xử lý ngay bây giờ.
– Chậc, chuyện quan trọng tôi mới dám giành một chút thời gian của ông. Ông ra phòng khách đợi tôi một chút đi. Tôi đi rửa tay rồi ra đó ngay. Nhã Chi con cũng ra với ba luôn đi. Đợi mẹ một chút nhé.
– Dạ mẹ.
Nghe bà nói xong, Nhã Chi đứng lên rồi dìu tay ông Đạt.
– Mình ra ngoài đợi mẹ đi ba. Chắc mẹ có chuyện gì vui lắm muốn nói với cha con chúng ta đấy mà. Nhìn mặt mẹ vui mà hớn hở chưa kìa.
Rất hiếm khi bà Dung có nhã hứng như vậy nên cô ta cũng không muốn làm bà mất vui. Mặc kệ mẹ mình sắp nói ra chuyện gì đi. Miễn sao tâm trạng của mìmh hôm nay ổn định là được rồi. Lúc chiều bà Tuyền khen cô ta rất nhiều điều. Nào là một đứa con gái rất thùy mị nết na. Nào là mới tính tuổi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhu-sinh-menh/2593075/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.