Thật không thể ngờ bà Tuyền lại có thể ra tay với cô như vậy. Dù từ nhỏ đến lớn không ít lần cô bị ăn đòn. Thế nhưng lần này cô thật sự sốc. Sốc đến nỗi ngoại trừ ôm mặt nhìn bà ra cô không biết nên nói gì lúc này.
Bà Tuyền lại hiểu lầm, cứ nghĩ ánh mắt đó của cô là đang trừng trừng với mình nên càng thêm nổi giận chỉ tay vào mặt cô quát tháo.
– Cô còn dám trừng mắt nhìn tôi nữa à? Bộ muốn ăn tươi nuốt sống tôi luôn hay sao? Nè tôi đứng đây nè, cô thử lại đây cắn tôi một miếng xem tôi có lột da cô không.
Người ăn kẻ ở trong nhà nghe lớn tiếng cũng lấp lấp ló ló đằng sau nhiều ngõ ngách để hóng chuyện. Nhã Quỳnh không thể cứ im lặng mãi mặc cho bà thịnh nộ. Cô đành lên tiếng nhưng không phải lớn giọng cãi vã lại với bà.
– Rốt cuộc là vì thân thế của con nên mẹ mới đối xử với con như vậy. Hay vì một lý do nào khác? Chẳng hạn như mẹ đã tìm được một người khác ưng mắt hơn nên mới muốn hắt hủi con?
– Mày còn dám lý luận dỏm với tao nữa hả? Nói cái chuyện này lừa gạt cả nhà tao là tao đã không muốn nhìn thấy mặt mày nữa rồi. Thà ban đầu mày nói thẳng thắn ra hết với tao đi để tao còn biết đường tao tính. Đằng này mày im lặng không nói gì rồi bây giờ mày nói tưởng gia đình tao đã biết hết rồi là sao? Mày không nói thì làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhu-sinh-menh/2593076/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.