Sau kì quân sự, cuối cùng bọn họ cũng có thể trở về nhà. Thẩm Vân biết Ngụy Hi Hòa bị ốm một trận trong trường, đau lòng không thôi.
"Thím biết ngay mà, cơ sở vật chất không tốt. Con xem gầy đến thành thế này rồi."
"Thím Vương, lát nữa hầm canh gà cho tiểu thư nhé."
Thẩm Vân dặn dò xong thì ra ngoài cửa. Như chợt nhớ ra điều gì đó, bà quay lại nói với cô:
"À, Hi Hòa, ngày mai bên nhà họ Sở có một buổi tiệc đó, con tham gia nhé. Con là một thành viên của Ngụy gia, cũng nên giới thiệu để mọi người biết mặt."
Ngụy Hi Hòa gật đầu mỉm cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Thẩm Vân thấy cô ngoan ngoãn như vậy, không khỏi cưng chiều.
"Con đó, cười thôi cũng thật dỗ người. À phải rồi, lễ phục của con, ta đã chuẩn bị rồi. Con xem, có chỗ nào rộng, ta bảo người đem đi sửa."
Tám giờ tối hôm sau.
Thẩm Vân nhìn thiếu nữ trong gương mà không ngừng xuýt xoa, thật đẹp, giống như một nàng công chúa từ trong chuyện cổ tích bước ra.
Mái tóc đen mềm mại búi cao, mấy sợi tóc mai rủ xuống, lấp lánh những chiếc kẹp tóc bằng kim cương xinh đẹp.
Chiếc váy công chúa màu xanh ngọc bồng bềnh, lộ bả vai trần trắng noãn như ngọc thạch cùng xương quai xanh mảnh mai, cảng tôn lên nước da mềm mại như tơ lụa của cô gái.
Dưới ánh đèn huyền ảo, cô giống như hoa hồng vừa chớm nở, vừa kiêu sa, vừa lộng lẫy. Thẩm Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-anh-trang/2945045/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.