Ngụy Hi Hòa đợi mãi không thấy Ngụy Hoài Nam quay về, thời gian trôi qua, Ngụy Hi Hòa không nhịn được mà muốn đi vệ sinh.
Hành lang Sở gia quanh co bao trùm những ngọn đèn vàng ấm áp, cả hoa viên bao phủ rực rỡ bởi các loài hoa quý.
Vừa bước ra khỏi cửa, ngoài trời chợt đổ cơn mưa. Cơn mưa tầm tã kéo dài, mang theo hơi lạnh lan tỏa khắp không gian. Ngụy Hi Hòa rùng mình, cảm giác lạnh lẽo bao trùm cả người khiến bước chân của cô không tự chủ mà nhanh hơn.
Chiếc váy công chúa bồng bềnh cùng đôi giày cao gót trở thành vật cản khó khăn đối với cô. Vì đi vội, Ngụy Hi Hòa không may giẫm vào đuôi váy khiến vấp ngã.
Ngụy Hi Hòa chịu đựng cảm giác đau đớn nơi cổ chân cố gắng đứng dậy. Cô dựa vào tường lê lết từng bước về phía trước.
Đúng lúc đó, phía cuối hành lang xuất hiện bóng dáng của một cô gái.
Chiếc váy dạ hội trắng tinh thanh nhã, lấp lánh những viên pha lê. Mái tóc đen uốn xoăn xõa tung, khuôn mặt cô ấy trong trẻo như sương sớm ban mai, tinh khiết như tuyết đầu mùa.
Ánh mắt tĩnh lặng, cả người tỏa ra khí chất thanh lạnh, cốt cách như hoa mai trong tuyết, là một mỹ nhân mềm mại.
Hàn Tuyết nhìn cô, ánh mắt nhu hòa mà lo lắng:
“Ngụy Hi Hòa, cậu không sao chứ?”
Ngụy Hi Hòa ngẩng lên, hóa ra là Hàn Tuyết, nhẹ nhàng đáp lời:
“Mình không sao đâu.”
Hàn Tuyết dìu cô lên bậc thang, vén tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-anh-trang/2945042/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.