Lúc Ngụy Hoài Nam trở về nhà đã là gần tối, Thẩm Vân nhìn con trai giờ này mới chịu mò về, quần áo nhăn nhúm, xộc xệch thì không khỏi quở trách:
“Thằng nhóc thối tha, con lại đi đánh nhau về đúng không? Bảo con đón chị con, không thấy tung tích con đâu. Cũng may là Tiểu Diên đưa chị con về.”
Vừa nghe đến tên Sở Diên, Ngụy Hoài Nam như chạm vào họng súng, cậu chàng giãy nảy lên:
“Sở Diên đưa chị con về? Mẹ kiếp, anh ta đúng là đồ gian xảo. Mẹ, chính anh ta giở trò, làm thủng lốp xe đạp con, hại con đi bộ bây giờ mới về đến nhà.”
Thẩm Vân thấy con trai vô lý đổ oan cho người tốt, không nhịn được véo cậu một cái:
“Con đừng có mà lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Sở Diên không phải người như vậy.”
Ngụy Hi Hòa cũng nói đỡ cho cậu:
“Đúng đó, Hoài Nam. Em hiểu lầm cậu ấy rồi. Hôm nay đám người Sở Diên ở trong lớp, không có ra ngoài gây sự đâu.”
Ngụy Hoài Nam cảm thấy đầu mình ong ong, giận đến xây xẩm mặt mày, không nói lên lời:
“Mẹ, chị,.... hai người, hai người rốt cuộc ăn bùa mê thuốc lú gì của anh ta? Hay bị sắc đẹp che mờ mắt rồi. Anh ta nói gì hai người đều tin à?"
"Con không nói với hai người nữa.”
Nói xong, cậu chàng ấm ức bỏ lên phòng, mặc kệ hai người dưới khuyên ngăn. Ngụy Hi Hòa vốn muốn mang cơm lên cho cậu chàng thì lại bị Thẩm Vân ngăn lại:
“Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-anh-trang/2945038/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.