Ngụy Hi Hòa và Sở Diên đã trở thành bạn cùng bàn. Từ lúc lão đại chuyển chỗ, Ngôn Hi Lạc thấy Sở Diên chăm đi học hơn, không hút thuốc, không gây sự tuy có thi thoảng đến muộn nhưng ít ra lại không trốn học.
Quả thực là người có tình yêu có khác, thực chọc mù mặt chó độc thân bọn họ. Ngôn Hi Lạc vỗ vai Phương Thành, ánh mắt như oán phụ mà nhìn phía trên kêu gào:
“Lão đại thay đổi rồi, lão đại không cần chúng ta nữa rồi.”
Vừa mới yên được một lúc, Ngôn Hi Lạc đã thấy Phương Thành và Lý Nhất Đồng bàn trên đang chí chóe cãi nhau. Hai người giống như sao hỏa va vào trái đất, chỉ mới một hôm thôi mà bọn họ đã đánh nhau đến người sống ta chết. Lý Nhất Đồng phồng má, quát:
“Phương Thành, con mẹ nó, cậu lại lấn sang vạch. Cậu có tin là chỉ một lần nữa thôi là bà đây cho cậu sang tây thiên gặp phật tổ như lai không hả?”
Phương Thành cũng không phải dạng vừa, cãi lại:
“Bà cô của tôi ơi, thời đại nào mà còn chia vạch nữa. Lão tử chân dài, thì phải chiếm chỗ rộng. Cậu giống như Thổ Hành Tôn* vậy, người có một mẩu, ngồi ít đi một tí thì chết à?”
*Thổ Hành Tôn: một nhân vật trong Phong Thần Bảng, được miêu tả có ngoại hình thấp lùn, xấu xí.
Lý Nhất Đồng ghét nhất là có người mang chiều cao của mình ra sỉ nhục. Cô nàng cao 1m55, khá thấp so chiều cao 1m63 con gái phương Bắc nhưng cũng thuộc dáng người nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-anh-trang/3431979/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.