Yêu là phải sôi nổi cuồng nhiệt ?
Yêu là phải phá vỡ những giới hạn của nhau ?
Không, Trì Hải Bình và Hiền Vũ Tây sẽ chứng minh rằng không phải như vậy. Chuyện tình của họ cứ nhẹ nhàng mà êm ả, họ từ từ đến với nhau như thể đó là chuyện hết sức hiển nhiên vậy. Cô là lửa, anh là băng. Trên đời này không có định luật nào chứng minh băng không tan chảy trước sức nóng của lửa cả. Và Hiền Vũ Tây chính là ngọn lửa mãnh liệt nhất trong sinh mệnh của Trì Hải Bình. Những thái cực đối lập rồi sẽ bổ sung cho nhau, bù trừ lần nhau, dung hòa với nhau. Sư im lặng trong tình yêu có khi lại là liều thuốc bổ dưỡng khiến khoảnh lặng giữa cả hai biến thành thấu hiểu nhau hơn.
Mai phục sẵn đợi hắn xuất hiện.
Tự tay làm một bữa sáng gia đình đầy ấm áp.
Cuộc sống của hắn như thế nào ? Ngay cả giờ ăn giờ ngủ của hắn nàng đều phải nắm rõ. Hơn nữa còn nắm rõ trong lòng bàn tay mới được. Từ từ từng bước một để mọi phòng tuyến của hắn rơi xuống trước mặt nàng. Trì Hải Bình dù có khó trị đến đâu, lạnh lùng đến đâu, một khi nàng đã thích hắn thì bắt buộc hắn phải khuất phục. Mối quan hệ này nàng quy định nó không cần quá mức phô trương, chỉ cần tĩnh lặng âm thầm tựa vào nhau, dần dần dần dần trở thành nương tựa quyến luyến. Cả đời này Trì Hải Bình không thể rời xa Hiền Vũ Tây và ngược lại nàng cũng thế.