Mỗi trườnghọc đều có một mảnh đất nhất định không ai quản lí, nơi đó không có hạtầng cơ sở tốt nên những học sinh bình thường không được tới gần. Cho dù Thanh Phong học viện từ trước nay đều là trường chất lượng nhưng cũngtránh không khỏi có những nơi như thế. Các thế lực bên dưới khiến trường phải khuất phục, ngoại lệ “mời” vài học sinh nhập học.
Thanh Phonghọc viện có mảnh đất trống không ai quản lí, xây lên một căn phòng kỹthuật nhỏ gần sát cửa sau trường học, dễ dàng cho người ngoài ra ngoài.
Giống nhưthường lệ, Thiếu chủ của bang Thanh Trúc được ngoại lệ miễn học tiếtđầu, tụ họp cùng với đám người của hắn trong căn phòng nhỏ nghĩ chân.
Phịch mộttiếng, cửa sổ thủy tinh bị một hòn đá ném trúng vỡ nát, một đám ngườiđầy sát khí đứng bật dậy, xem rốt cuộc là tên tiểu quỷ nào có gan chơitrong địa bàn bọn chúng.
“Là ai làm đi ra cho tao?”
“Tên trứng thối nào dám tập kích thiếu chủ? Đi ra cho tao?”
“Có gan thì đi ra”
Vài câu tứcgiận vang lên bên tai không dứt, nhưng từ trước đến nay mắng người kháccũng chỉ hung hăng được một lát, khi nhìn thấy thủ phạm lập tức ngâyngười.
Bởi vì từbên ngoài một nữ nhân đang từ từ đi tới trong mắt mang theo hàn y’. Loại ánh mắt này chỉ cần nhìn một lần thì không thể quên, bởi vì lúc họ nhìn thấy ánh mắt này, hắn đã bị giáo huấn đến nằm trên giường cả nửa thángkhông đi đâu được. Mà hôm nay, hắn cảm giác cái mạng nhỏ này sắp tiêurồi.
MỘt đámngười vạm vỡ rống to khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-tinh-lang/8479/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.