Vân Lâm Quân nhìn Tây Ngạn Du một cái, cười như không cười: "Đại thần? Có phải đằng sau còn có một từ nữa hay không?"
Tây Ngạn Du: "......"
Đôi mắt lặng lẽ mở một cái khe hở, dư quang thoáng nhìn tiên nhân vốn dĩ nửa dựa vào lan can, nhưng lúc này lại đứng thẳng, không nhanh không chậm đi về phía mình.
Tây Ngạn Du: "......"
Ta không nhìn thấy, ta không nhìn thấy......
Vân Lâm Quân chậm rãi đi tới, cách Tây Ngạn Du một khoảng bằng nắm tay thì dừng lại, rũ mắt nhìn Tây Ngạn Du.
Tây Ngạn Du nhắm chặt đôi mắt:
"Tiểu thần tiên bảo hộ thân ái ~"
Vẻ mặt Vân Lâm Quân chợt cứng đờ.
Tây Ngạn Du: "Ngài có muốn ăn cái gì không? Ta làm món đậu hủ trộn hành lá, ăn rất ngon nha~"
Vân Lâm Quân: "......"
Con ngươi màu tím nhìn chằm chằm Tây Ngạn Du một hồi lâu, cuối cùng, khóe môi hắn hơi cong, ánh mắt dừng ở trên vành tai trắng như ngọc, vươn tay, nắm một cái.
Tây Ngạn Du: "!"
Cậu nhìn trái phải, nghi hoặc chớp chớp mắt, mờ mịt xoa xoa vành tai, tiếp tục nhắm mắt cầu nguyện.
Hai người đứng gần trong gang tấc, dưới mí mắt Vân Lâm Quân, Tây Ngạn Du thành công hoàn thành một màn biểu diễn hết sức chuyên nghiệp.
Vân Lâm Quân rũ mắt nhìn Tây Ngạn Du, đáy mắt nhiễm một tia sung sướng.
Gió nhẹ đánh úp, một sợi tóc dài tuyết trắng theo gió phẩy qua ót Tây Ngạn Du, thân ảnh Vân Lâm Quân tiêu tán vô tung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3531520/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.