Edit: Min
Quý Dạ Vân nhìn Tây Ngạn Du, vươn tay đẩy nghiêng người Tây Ngạn Du vào bên trong.
Phát hiện Tây Ngạn Du vẫn không tỉnh, ngủ thơm ngon như cũ, lại đẩy Tây Ngạn Du tiếp. Thẳng đến khi đem Tây Ngạn Du quay cuồng vào tận trong cùng, cầm một cái chăn đặt ở giữa ngăn cách, lúc này mới làm như không có việc gì mà vỗ vỗ tro bụi không tồn tại trên người, một lần nữa nằm nghiêng người quay mặt ra bên ngoài.
Vân Lâm Quân nhìn thấy hết thảy, dần dần ánh mắt dừng ở sợi tóc trong tay.
Giây lát sau, sợi tóc bị rớt hóa thành băng tinh lấp lánh phiêu tán theo gió, thân ảnh Vân Lâm Quân biến mất tại chỗ.
Cảnh thế giới trong mơ.
Vân Lâm Quân vẫn bị chắn ở ngoài như cũ, nhìn thân ảnh Tây Ngạn Du ngủ thoả mãn lại thích ý trên đám mây, ngón tay thon dài trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng chạm vào cái chắn.
Cái chắn không chút sứt mẻ.
Khóe môi Vân Lâm Quân nổi lên ý cười, hơi hơi giơ tay, tiên khí màu trắng trong tay giống như sương mù từ từ dâng lên, tiếp cận cái chắn.
Nhưng vô luận đụng chạm cái chắn như thế nào, nó vẫn vững chắc như cũ.
Vân Lâm Quân như suy tư gì, một lát sau, bước một bước, địa điểm ngàn dặm, một cảnh khác trong mơ hiện ra.
Cảnh trong mơ này, là một cánh đồng tuyết băng sơn.
Một chân bước vào bên trong, ống tay áo nhẹ phất, vô số sương đen khủng bố từ trong đó mãnh liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3538198/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.