Edit: Min
Sao quen thế nhỉ..........
Dung mạo này, khí chất này, xung quanh còn là tướng lãnh xuất thân cao cấp.......
Trời má, tra công số 2.
@@.
Tây Ngạn Du lùi về sau, đóng cửa sổ cái rầm.
Hạt bụi li ti đậu trên cửa sổ bay lả tả xuống.
Quý Dạ Vân: "......"
Lục Thiên Ánh: "......"
Mọi người: "......"
***
Ngày thứ hai, ngày mà định ra Tây Ngạn Du chính thức lên đài biểu diễn.
Lục Thiên Ánh gọi Tây Ngạn Du tới thư phòng.
Nhìn Tây Ngạn Du ngồi ở ghế bên cạnh vội vàng ăn điểm tâm, Lục Thiên Ánh không khỏi cười một cái, nhưng rất nhanh đã thu liễm ý cười.
Gã trầm ngâm một lát, nói: "Buổi biểu diễn lên đài hôm nay hủy bỏ."
Tây Ngạn Du ăn điểm tâm đến đầy miệng, ngẩng đầu nhìn gã, ánh mắt sáng lên.
Lục Thiên Ánh lại cười.
"Có điều." Lục Thiên Ánh dần dần thu ý cười, "Ở biệt uyển có một sân khấu nhỏ, ngươi sẽ trình diện một ít khách quý."
Tây Ngạn Du: "......"
Cậu tiếp tục ăn điểm tâm, uống trà.
Ánh mắt Lục Thiên Ánh từ đầu đến cuối không rời khỏi Tây Ngạn Du, sau một lúc lâu, gã mới bưng chén trà lên, rũ mắt uống một ngụm. Buông chén trà, nhìn nước trà trong suốt, nhàn nhạt nói: "Vốn dĩ, ta không muốn ngươi lên đài, nhưng...... Hôm qua, người nọ là Quý Dạ Vân, danh tướng của Đông Tề quốc. Hắn cảm thấy rất có hứng thú với ngươi."
Tây Ngạn Du ăn điểm tâm uống trà.
Lục Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3513294/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.