" Nương tử!.
"
Tần Mặc Uyên kéo xuống trên người nàng y phục, lộ ra xườn quay xanh tinh xảo, da thịt trắng noãn bởi vì hắn trêu chọc hơi ửng hồng lên, cùng cái yếm thêu hoa mẫu đơn diễm lệ loá mắt.
Tần Mặc Uyên hơi thở càng thêm gấp gáp, nhếch môi lên tiếng kêu nàng, cúi đầu cắn nhẹ lên xườn quay xanh của nàng, hôn xuống thân thể nàng, tháo xuống từng cái y phục trên người nàng, bàn tay mang theo hơi nóng không ngừng di chuyển trên người Giản Ly, làm nàng không chịu khống chế phát ra tiếng rên rỉ, làm nàng không còn lý trí nằm ở dưới thân hắn.
Giản Ly cảm giác được hắn đang nhìn nàng, hắn đang hôn nàng, đang sờ nàng, đôi môi hắn thật mềm thật nóng, không ngừng hôn xuống cơ thể nàng, làm nàng mất khống chế, nàng không còn là chính nàng, trở thành đoá hoa trong lòng bàn tay hắn mong muốn hắn xoa dịu nàng.
" Nương tử!.
nương tử!.
"
" Ưm! dừng!.
dừng lại! không cần như vậy! ư! a! "
" Kêu đi nương tử!.
tiếp tục kêu!.
ta muốn nghe nàng kêu, cầu xin nàng!.
"
Giản Ly vòng tay ôm lấy cổ hắn, thân thể run rẩy thắt chặt lấy hắn, nàng sẽ điên mất, điên mất thôi.
Tần Mặc Uyên cũng muốn điên rồi, nàng không ngừng siết chặt hắn, nơi đó truyền đến một trận sung sướng làm hắn run lên, cả thân thể linh hồn hắn cũng đang cùng nàng vui vẻ, thuộc về ta đi nương tử, một mình ta thôi, chỉ một mình ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/3504155/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.