Tần Mặc Uyên nhìn thấy nàng bộ dáng tà ác ý cười càng đậm, cắn nhẹ lên cổ nàng, bàn tay sốc lên nàng váy dài luồng vào bên trong đùa giỡn nàng đoá hoa, bàn tay đặt trên eo nàng kéo xuống nàng áo di chuyển đến trước bộ ngực tròn cách cái yếm lại nhéo lại xoa nắn.
" A! đừng! mà!.
"
Giản Ly cảm giác được, ngón tay! ngón tay của hắn đâm vào bên trong, nơi đó bị hắn đùa giỡn truyền tới từng trận sung sướng run rẩy, nàng cảm thấy giữa đùi dính ướt nàng bị hắn lộng ướt tiết ướt chính mình đùi càng lúc càng ướt, Giản Ly muốn đẩy bàn tay của hắn ra nhưng không thành, hai chân run run mềm nhũn không thể đứng vững, nửa thân trên gần như chống đỡ lại trên bàn.
" Ư.
a! buông!.
buông tha! ta! đi "
Giản Ly túng, nàng thật sự chịu không nổi đâu, chịu không nổi.
" Nha! ngươi nói gì? "
" Hức! ư!.
"
Nam nhân cực kỳ ác liệt lên tiếng, ngón tay bên trong di chuyển nhanh hơn, thò tới gần mút vành tai của nàng.
" Á! không! ư.
a~"
Giản Ly thân thể một trận run rẩy không còn sức lực trực tiếp trượt xuống, Tần Mặc Uyên nhanh chóng ôm lấy eo nàng đỡ lại, bàn tay của hắn còn ở bên trong chưa rút ra khỏi váy của nàng.
" Ngươi vừa ra rồi "
Tần Mặc Uyên liếm cái cổ của nàng, cảm giác được chính mình bàn tay đang dính ướt, cười khẽ nói, ngón tay ở nơi hoa tâm ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/3504156/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.